ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 171

MacDonnell, kiểu hành động như vậy chỉ ít hơn các tàn tích quanh đây mà
thôi.

Chao đảo, nàng mù quáng lao xuống hành lang gần nhất rồi nhận ra

con đường dọc theo những phiến đá gồ ghề khi hiện thực rõ ràng đã vỡ òa
trong đôi mắt làm nàng bỏng rát. Nỗi đau trống rỗng quặn thắt trong lòng
nàng còn tệ hại hơn cả cơn đói. Những bước chân vô hồn của nàng cứ lang
thang dọc theo những hầm mộ hoang vắng tưởng chừng như đã trải qua
hàng thế kỉ cho đến khi nàng vượt qua một khung cửa tò vò và rẽ xuống
một hành lang, là nơi kết thúc của bức tường đá nặng nề.

Một ngõ cụt. Hành lang này chẳng dẫn tới đâu. Cảm xúc mà nàng

dành cho Morgan cũng luôn luôn như vậy.

Những tia sáng le lói ở nơi cuối cùng xa xa kia của hành lang cứ kéo

nàng về phía trước. Cơn gió rền rĩ qua hàng cửa sổ tan hoang, khuấy đảo
những tấm thảm cũ nát như thể chúng bị đôi bàn tay khổng lồ xé thành từng
mảnh nhỏ.

Sabrina trông thấy nàng đang đối mặt với hình ảnh phản chiếu của

nàng trong tấm gương dọc theo suốt chiều dài của bức tường với khung
đồng đã mờ xỉn. Một vết vỡ rạn đã cắt đứt đầu nàng lìa ra khỏi cổ. Như bị
thôi miên bởi cái kẻ núp sau lưng nàng, nàng chầm chậm rũ mái tóc, để
chúng rơi xuống thành những đám mây u tối bao quanh gương mặt nàng.
Thủy tinh bị biến dạng đã làm què quặt nét mặt nàng, cũng như tuần vừa
qua đã bóp méo cả cuộc đời nàng vậy. Nàng như bị đẩy vào vương quốc ác
mộng nào đó, nơi mọi điều nàng được dạy để tin tưởng chỉ còn là những ảo
tưởng nghiệt ngã.

Những ngón tay nàng vuốt dọc theo nét cong quen thuộc của đôi lông

mày, đường nghiêng của chiếc mũi, và dáng hình đầy đặn run rẩy trên bờ
môi dưới của nàng. Nàng chưa bao giờ để bản thân tự phụ. Nàng chưa bao
giờ như thế. Vẻ đẹp của nàng, giống như sự giàu sang và tình yêu của gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.