ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 313

thế này ư? Anh cười khùng khục khi sự chán nản của anh chuyển dần sang
vẻ thích thú. Những người thị tộc Cameron đó sẽ phải hiểu rằng giờ đây
anh là người đàn ông của công việc. Cô con gái tuyệt đẹp siêng năng của
Dougal đã trông thấy điều đó rồi.

Được khuyến khích thêm bởi ý nghĩ về Sabrina, Morgan sải bước vể

phía con đường để chào đón những vị khách của hai người. Tiếng vó ngựa
rền vang vỡ ra như chiếc roi da vút vào không khí khô giòn. Morgan ngừng
lại, nhíu mày khi nhận ra những tiếng ấy đang đến từ hướng khác.

Che mắt trước những bông tuyết, anh nhìn hướng lại phía lâu đài.

Trong cơn ác mộng tồi tệ nhất, Morgan cũng chưa thấy cảnh tượng đang
diễn ra trước mắt anh.

Đờ người ra vì kinh hoàng, anh quan sát thấy một khối sọc xám lao

mình xuống con đường nhỏ hẹp. Một hình dáng nhỏ nhoi phủ thấp trên cổ
con ngựa, một suối tóc đen huyền chảy về phía sau.

Sabrina. Tên vợ anh như một lời cầu nguyện câm bặt trên môi anh.

Morgan lảo đảo cất bước chạy, biết rằng hy vọng duy nhất của anh là

làm thế nào ném mình vào con đường Pookah đang chạy. Con ngựa tung
người một cách đau đớn trước cú phi nước đại chết người, những chiếc
móng ghìm vội trên những phiến đá phủ băng. Tại sao nàng không ngã
xuống? Morgan nghĩ một cách hoang dại. khốn khiếp, tại sao nàng không
chỉ đơn giản ngã xuống? Nhưng ngay cả khi nàng có ngửa ra sau và cố
gắng lái con ngựa ra khỏi gờ đá, cái ôm ngoan cố của nàng trên bờm
Pookah cũng không bao giờ nao núng.

Morgan chạy rầm rập qua bãi cỏ, cả tay lẫn chân như bơm đầy năng

lượng, trái tim anh phồng căng trong lồng ngực cho đến khi anh nghĩ rằng
nó chắc chắn sẽ nổ tung. Nhưng dù anh có chạy hết tốc lực, cũng vẫn cách
nàng quá xa để nàng có thể trông thấy. Anh lại trở thành một cậu bé mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.