ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 315

Trong giây phút không thể tin nổi, con ngựa đang chấp chới bên bờ

miệng vực. Morgan gần như nguyền rủa khi anh ngửi thấy hương hoa hồng
thơm đến phát điên, cảm nhận được âm thanh lao xạo đầy chế nhạo của mái
tóc nàng khi nó vuột khỏi những ngón tay anh trước khi anh lao sập xuống
con đường với cú va chạm ghê người, đôi bàn tay anh trơ trọi, không có gì
cả ngoại trừ không khí.

Con Pookah lăn tròn, những chiếc chân của nó đập vào hư vô trước

khi biến mất trên miệng vực. Rồi không còn gì làm gián đoạn sự im lặng
của mùa đông, ngoại trừ tiếng thét thất thanh của một con ngựa và người
phụ nữ cùng âm thanh gẫy nát của những chiếc xương như trong một cơn
ác mộng.

Morgan lao về phía gờ đá với tất cả ý định sẽ nhảy xuống theo sau

nàng. Cái chết như đè nặng trong lồng ngực anh, mang anh đến mảnh đất
chỉ cách vài tấc so với vùng đất của nó. Những cánh tay và những chiếc
chân bám chặt lấy anh. Như lòa mắt với nỗi đau cùng cực, anh điên cuồng
chống lại họ. Họ cưỡi lên anh, ghìm anh nằm xuống. Rồi một nắm đấm
phang thẳng vào hàm anh, ném anh vào tình trạng bất động im lìm.

Ngơ ngác, anh vùng vẫy để cố hiểu tại sao Brian Cameron mướt mồ

hôi lại đang nằm trên hai chân anh trong khi Alex Cameron, với những nốt
tàn nhang nổi bật hẳn với nét mặt xanh xao chết chóc, lại ôm lấy vai anh.
Một người đàn ông râu ria có đôi môi sưng phồng và đôi mắt thâm tím bởi
những cú đấm điên cuồng của anh. Một người đàn ông với đôi mắt có hàng
mi đen mượt như Sabrina và đầy nỗi thống khổ đau đớn dữ dội hệt như
anh.

Dougal túm lấy áo choàng của anh trong hai nắm tay của ông. “Con bé

còn sống! Một gờ đá đã chặn cú ngã của con bé. Người của ta đã trông thấy
con bé còn thở”. Dougal lắc anh cật lực. “Cậu có nghe ta nói không? Ta
không biết phải mất bao lâu, nhưng vì Chúa, con bé còn sống!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.