ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 324

cá tính hung dữ khủng khiếp của bản thân, anh sẽ không thể dừng lại được
cho đến khi mọi việc kết thúc. Nhưng điều đáng nguyền rủa hơn chính là
hy vọng bùng lên trong đôi mắt Ranal, sẵn lòng đón nhận cú đấm của
Morgan, sẵn lòng để Morgan kết thúc tội lỗi của anh ta với sự trừng phạt
mà anh ta xứng đáng đón nhận.

Rung chuyển đến tận sâu trong cơ thể, Morgan hạ dần nắm tay của

anh xuống. Những giọt nước mắt đua nhau run rẩy trong đôi mắt đen sẫm
của Ranal. “Đó không phải là ý của tôi. Tôi thề đấy. Cậu biết là tôi không
bao giờ được thông minh như cậu mà. Eve đã nói rằng bọn Cameron đến để
giết tất cả chúng ta ngay trên giường ngủ. Rằng chuyến viếng thăm của bọn
họ chẳng qua chỉ là một trò lừa bịp. Rằng chúng ta phải ra tay trước bọn họ.
Phu nhân của cậu rất tốt đối với tôi. Tôi không định làm đau cô ấy. Tôi thề
tôi không muốn thấy điều đó”.

Cẩn thận để không cọ vào vết thương trên vai Ranal, Morgan vòng tay

quanh anh họ mình và xiết lấy Ranal thật dữ dội, đôi mắt anh thật dữ dội và
hoang vắng. “Tôi biết”. Anh thì thào. “Cả tôi cũng vậy. Chúa giúp tôi, cả
tôi cũng vậy”.

*

* *

Vào ngày thứ ba sau tai nạn, Ranal xuất hiện trước thị tộc bên cạnh

Morgan, mang theo nét mặt rụt rè và một dải băng đeo sạch sẽ. Trong khi
những người trong thị tộc Cameron ném vào anh ta những cái nhìn khinh
khỉnh, những người MacDonnell xa lánh anh ta. Chỉ duy nhất có mình Enid
dám lại gần anh ta, gương mặt điềm tĩnh của cô hiện rõ nỗi sợ hãi rằng
những câu chuyện khủng khiếp mà cô nghe thấy hẳn đều là sự thật. Khi
Ranal bước qua cô, đôi mắt anh ta cụp xuống, cô quay lưng lại, cố gắng
ngăn tiếng khóc tuyệt vọng của mình trong chiếc khăn tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.