ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 322

Những bước chân kiên quyết của Morgan không hề chậm lại. “Đừng

giúp đỡ tôi bất cứ điều gì lần sau, Cameron”.

“Mẹ kiếp! Chuyện gì? Chuyện khốn nạn gì đã diễn ra ở đây ngày hôm

qua?”

Morgan quay lại. Dougal cố không giật lùi lại trước vẻ phẫn nộ như

muốn giết người trong đôi mắt xanh đang nhíu chặt của cậu ta. “Tôi đang
muốn tìm câu trả lời đây”.

Lúc Morgan biến mất dưới hành lang mờ tối, một đợt sóng kiệt quệ

quét qua người Dougal. Ông ngả người tựa vào bức tường, không nhận ra
ông đang cầu nguyện cho gã đàn ông xấu số bị nhốt trong ngục hay cho
tâm hồn bất diệt của con rể ông nữa. Nhưng khi ông khép mắt lại, ông nhận
ra tất cả những lời lầm rầm cầu khẩn Đức Chúa đều dành cho con gái ông
Sabrina.

*

* *

Ranal che mắt trước ánh đuốc sáng lòa. Anh ta trông y như một đứa

con chuột. Morgan hằn học nghĩ, một con chuột gầy gò tự mắc vào cái bẫy
chính nó tạo ra.

Anh họ của anh rúc vào bức tường, hai đầu gối co lên, bàn tay tái xanh

túm chặt lấy một bên vai bị thương. Để ý thấy áo choàng của anh ta thắt
thành một nút băng vụng về, Morgan như cảm thấy một nụ cười nhẫn tâm
chạm trên môi anh. Anh lấy làm hài lòng khi nhận ra bản năng tự bảo tồn
bản thân vẫn là nét đặc trưng trước sau như một của người nhà
MacDonnell.

Ranal chùn mình trước nụ cười nhếch mép không lấy gì làm vui vẻ

của anh. Khi Morgan treo cây đuốc trên chân đèn hoen rỉ, đôi chân Ranal

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.