ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 346

yên, mặc dù cả hai người đều biết đây là ảo tưởng. vẫn còn đó những con
quỷ muốn tiêu diệt họ mà cha nàng không thể chống lại chúng.

Dougal cọ cọ chòm râu của mình vào mớ tóc của con gái. “Cha không

thể giúp được gì cho con, chỉ tự trách mình thôi. Nếu cha có thể nhìn ra hậu
quả như thế này thì...”

Sabrina cố gắng nói gì đó, nhưng cổ họng cứ nghẹn lại.

Giọng nói nhẹ nhàng của ông, dồn nén và chịu đựng. “Cha yêu những

đứa con trai hơn cả cuộc sống của cha, nhưng con, công chúa của cha, luôn
luôn là trái tim của cha. Cha sẽ làm tất cả cho con. Có lẽ cha đã làm hư con
mất rồi, nhưng cha không thể chịu đựng được ý nghĩ để con đi khi không
có những gì mình muốn.” Ông cười nhẹ nhàng. “Con thật dễ nuông chiều.
Không thiết tha cái gì cả. Cũng không tham lam. Luôn luôn ‘cảm ơn’ và
‘làm ơn’, lúc nào cũng có những cái hôn và nụ cười với những cha ngốc
nghếch này”.

Đội nhiên ông xiết chặt vòng tay. “Từ khi Morgan MacDonnell đến

Cameron, cha đã nhận ra có những thứ con muốn mà khả năng của cha
không thể đem lại cho con được”.

Chiếc xe ngựa của Cameron hiện ra trong tầm mắt, ì ạch bò qua khúc

cua nguy hiểm.

“Cha thấy sự khát khao trong mắt con khi con nhìn cậu ta.” Dougal thì

thầm. “Cha nghe thấy tiếng con khóc thầm trong phòng mỗi khi cậu ta từ
chối con điều gì đó. Chúa tha tội cho cha, khi cậu ta quay lại trang viên
Cameron như một người đàn ông, cuối cùng cha cũng tìm được cách đem
lại cho con thứ mà con muốn.

Sabrina đang khóc không thành tiếng, những giọt nước mắt ấm nóng

chảy xuống đôi má, xuống cằm nàng, rơi trên những sợi lông thú của đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.