ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 358

“Hân hạnh của cha, công chúa à”.

“Con có muốn hát bản nhạc đôi tối nay không cưng?” Elizabeth hỏi,

nhướn ánh mắt qua tấm vải thêu của bà.

“Con không nghĩ vậy đâu. Con hơi đau họng khi ngủ dậy trưa nay”.

Sabrina hắng giọng như muốn minh họa cho ý của nàng.

Brian ngồi dang chân trên ghế đẩu và đặt một bàn cờ vào giữa hai

người. “Lời ca duy nhất của cô em gái tối nay sẽ chỉ là lời ca tha thứ khi
mình thắng con bé cờ thôi”. Anh với tay véo lấy một lọn tóc xoăn của nàng.

“Cẩn thận đấy, em trai. Sabrina biết cách để để xoáy những con tốt của

em khỏi bàn cờ và giấu chúng dưới váy đấy”. Tiếng cười vui vẻ của Alex
khơi lên một dấu hiệu sai lầm, còn Elizabeth thì co rúm lại.

Trên mặt Sabrina thấp thoáng có dấu vết gì đó như hồn ma của nụ

cười tinh nghịch trong quá khứ xé vụn trái tim của Dougal. “Đừng vớ vẩn
thế, Alex. Em không bao giờ gian lận trừ khi em sắp thua cuộc”.

Dougal không ngăn được mình nhìn chăm chăm qua cuốn sổ của ông

khi hai đứa con cúi xuống bắt đầu trò chơi. Nét mặt nghiêng nghiêng của
Sabrina, như được tạc bởi ánh lửa, thật u buồn. Vầng trán thanh tú của nàng
hơi nhăn lại khi nàng nâng tay lên vài lần trong suốt ván cờ để lơ đãng xoa
bóp hai thái dương.

“A...a...a!”, tiếng rên rỉ của Brian chứng tỏ một nỗi đau thương khôn

tả khi anh lùi lại chiếc ghế.

“Hành động ác ôn này là gì vậy? Con nhỏ đã bắt được quân vua của

mình! A, thất bại, vị của mày mới cay đắng làm sao!”

Alex đảo mắt trước tài nghệ diễn kịch của em trai. Sabrina vẫn nhìn

không dứt vào bàn cờ, với vẻ khác thường nhất trên khuôn mặt. Bất chợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.