ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 359

cánh tay nàng vung lên. Bàn cờ nặng nề vỡ tung tóe trên sàn nhà. Miệng
Brian há hốc.

Đôi mắt Sabrina phừng phừng thịnh nộ khi nàng quát lên, “Anh đã để

em thắng! Em biết anh đã làm thế. Anh nghĩ em ngốc sao? Anh nghĩ em bị
đập đầu nặng đến thế à?”

Tất cả đều nhìn nàng chằm chằm, ngạc nhiên trước cảnh tượng thiên

thần điềm tĩnh đã trở thành một người đàn bà ghê gớm trước mắt họ. Sau
đó Elizabeth đã quở trách nàng, lúc này Sabrina chỉ vo viên chiếc khăn thêu
của nàng, đôi bàn tay run rẩy dữ dội.

Ánh mắt Sabrina quét qua tất cả mọi người, ánh mắt như buộc tội tất

cả mọi người từ cơn giận gay gắt của nàng. “Con cảm thấy con giống một
chim sẻ của mẹ sống trong chiếc lồng vậy. Con cảm thấy đôi mắt của mọi
người lúc nào cũng theo dõi con. Con không thể chịu đựng điều đó! Mọi
người đi nhón chân quanh con và nói những câu đùa tệ hại nhất và mong
đợi con cười ư? Mọi người để con chiến thắng trong tất cả các trò chơi như
thể con chưa từng thua vậy!” Giọng nàng rít lên the thé. “Mọi người nhìn
cái gì? Trước giờ mọi người chưa từng thấy người què sao?”

Dougal không thể chịu đựng thêm được nữa. Ông đứng dậy khỏi chiếc

ghế và quỳ trước mặt nàng. Trong giây phút nét mặt nàng hoang dại đến
thế, ông đã nghĩ con gái ông có thể đánh ông và gần như ông khao khát con
ông sẽ làm như thế.

Rồi nàng gục đầu xuống và rèm mi mượt mà của nàng phủ lấy cơn

thịnh nộ được nén lại thật chặt trong đôi mắt nàng khiến cho tất cả mọi
người tự hỏi rằng phải chăng họ chỉ tưởng tượng ra chuyện đó mà thôi?
“Mang con về phòng đi, Papa”, nàng nói oai oán. “Đầu con nhức tới mức
con khó có thể nghĩ ngợi được gì nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.