ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 370

“Đáng yêu làm sao!” Sabrina lẩm bẩm. “Chị có thể sờ trán em không,

Enid? Em cảm thấy hơi sốt”.

Enid lơ đãng làm theo, vẫn còn xem chăm chú cuốn sách nhỏ. “Ở đây

nói rằng bác sĩ của nhà vua đã được gửi đi để nghiên cứu và đã đến nơi ở
của bà Toft đúng thời điểm thuận lợi nhất để đỡ chú thỏ thứ mười lăm. Trán
em vẫn mát mà cưng. Không sốt tí nào đâu”.

“Làm sao chị biết được? Chị có phải bác sĩ đâu”. Sabrina dường như

không thể ngừng để cho những tiếng cáu kỉnh trong giọng nói của nàng vút
lên. “Chị chỉ chú ý đến em khi nào em sinh một bầy nhím ngay trong
phòng khách của mẹ chị thôi chứ gì!”

Enid hạ cuốn sách xuống. Nụ cười ngọt ngào của cô không thể giấu

nổi tổn thương trong đôi mắt cô. Sabrina muốn xin lỗi, nhưng nàng không
biết phải mở lời như thế nào. Những lời mong tha thứ cứ như đã trở thành
thứ ngôn ngữ nước ngoài xa lạ với nàng trong vài tháng qua. Khi nàng yêu
cầu thêm một chiếc gối hay bình luận về thời tiết thì tất cả những lời bật ra
khỏi môi nàng đều trở thành tiếng rên rỉ đòi hỏi hay trở thành tiếng nạt nộ
chua cay. Làm sao nàng có thể trách Enid khỏi nhìn nàng như một người xa
lạ khi nàng đã trở thành người xa lạ ngay cả với chính nàng đây?

“Em nói phải”, Enid nói, quấn chiếc khăn choàng quanh vai Sabrina.

“Chị mới ích kỉ làm sao. Chị cứ ở đây làm nhảm mà chẳng chú ý đến cảm
giác của em. Để chị đọc cho em nghe nhé?” Cô nhặt quyển sách nằm ở
khuỷu tay Sabrina. “Lại Homer hả?”

Sabrina gật đầu. Enid bắt đầu bằng chuyến đi của Odysseus đến

Vương quốc Chết, nhưng Sabrina chẳng cảm nhận chút hứng thú nào với
câu chuyện quen thuộc. Giờ nàng cho Odysseus là kẻ tẻ nhạt không thể
chịu đựng nổi và Penelope là kẻ thụ động ngốc nghếch. Thứ tình cảm lãng
mạn ngu xuẩn là cái thá gì trong khi cuộc đời của cô ta dần trôi đi, để chờ
đợi một gã đàn ông có thể chẳng bao giờ đến?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.