ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 385

“... Halbert, nỗi khiếp sợ, bá tước tử thần vùng Montgary”.

Elizabeth che miệng cười khúc khích xem lẫn nỗi sợ hãi và vui mừng

trước ánh mắt sững sờ của Morgan.

Sự vui sướng hân hoan vỡ òa trên khuôn mặt Dougal. Ông tiến tới đối

diện với Morgan. “Quỷ thần ơi. Cậu có dòng máu của bá tước. Cậu ở bậc
trên tôi. Tôi chỉ là một tử tước hèn mọn”.

Elizabeth đứng dậy và xòe rộng vạt váy, khẽ khụy chận xuống, động

tác thật dí dỏm, “Thưa ngài, ngài đã sẵn sàng gặp nữ bá tước của ngài
chưa?”

Đôi mắt của Morgan hấp háy làm anh trông giống một tên cướp biển

hơn một nhà quý tộc. “Được rồi, thưa quý bà. Có lẽ nàng ấy nên chuẩn bị
sẵn đi là vừa”.

*

* *

Sabrina che cái ngáp chán chường của nàng đằng sau chiếc quạt tay.

Dàn nhạc đã bắt đầu, những nốt nhạc nghịch tai càng làm cho thần

kinh nàng thêm căng thẳng. Đơn giản như chịu đựng thêm một buổi vũ hội
kéo dài vô tận của nhà Belmont thôi mà, nàng tự nhắc mình, chẳng có gì
khác biệt giữa những buổi biểu diễn cá nhân, những buổi chiều nghe đọc
thơ hoặc những bữa tiệc, chơi bài yêu thích của bác Honora, nơi Sabrina
được phô bày trên chiếc trường kỉ nhồi nhét đầy nệm để trở thành mối
thương cảm và trò tiêu khiển cho giới quý tộc London.

Nàng đóng sập cái quạt lại, e sợ thừa nhận với chính mình rằng nàng

bắt đầu nhận lấy niềm vui thích ngược đời từ lòng thương hại của bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.