ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 384

“Tôi không cần của bố thí đâu”, Morgan nói lạnh nhạt.

Dougal nhìn thẳng vào mặt anh. “Vậy cậu định sống ở London mà

không có một đồng xu dính túi sao? Không, ta không chấp nhận chuyện
đó”. Vuốt vuốt chòm râu, ông tiếp tục sải bước trong căn phòng. “Beth và
tôi đã mua một căn nhà ở Bloomsbury. Sabrina không biết về việc chúng
tôi đã đến London. Bây giờ cậu chỉ thiếu một tờ giấy phép để bước chân
vào thế giới đó.”

“Có lẽ là một tước hiệu”, Elizabeth đề nghị, bà ngồi xuống mép chiếc

ghế trường kỉ. “Không ai tồn tại ở London mà không có một tước vị.
MacDonnell là một cái tên cổ. Chắc chắn gia đình cậu đã được phong tặng
một tước hiệu trước khi họ trở nên suy đồi và đi cướp bóc để sống”.

Morgan ném cho bà một cái nhìn không hề thoải mái chút nào. “Tôi

không thích lãng phí đầu óc của mình vào những thứ không rõ ràng. Một
mảnh giấy thần kì từ nhà vua có gì hay khi chẳng có vàng bạc nào đi kèm
với nó?”

“Cố gắng nhớ lại nào”, Dougal ra lệnh. “Lục trong trí nhớ của cậu đi.

Sẽ có vài dấu hiệu ở đâu đó thôi”.

Morgan cau mày. “Halbert”, anh lẩm bẩm một mình. “Ngài Halbert,

nam tước vùng...” Dougal và Elizabeth trao nhau một ánh nhìn đầy hy
vọng. “Không, không phải thế. Ông Halbert...”

Một giọng hát vui vẻ bay ra từ hướng cửa sổ:

“Hắn nấu súp từ xương của chúng ta. Lột da và ăn sống. Những bữa

cơm chan lẫn máu con người. Hãy trốn chạy trước khi thành bữa tối...”

Dougal tiến lại phía cửa sổ và kéo tấm rèm che. Ranald cười điệu đà

và tiếp tục hát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.