một quý ông trong phòng ngủ của cô ta.”
Anh quay lại giáp mặt với nàng, sự hài hước không còn trong ánh mắt
anh. “Kể cả khi cô gái ấy là vợ anh ta sao?”
Vợ anh. âm điệu chắc chắn của Morgan làm cho Sabrina cảm thấy rộn
ràng.
Morgan biết rằng anh đến đây ngày hôm nay là một hành động sai lầm
khác trong chuỗi những hànhđộng sai lầm kể từ ngày anh đồng ý cưới con
gái của Dougal Cameron. Bức tường ngăn cách giữa họ dần vỡ vụn ra theo
mỗi tiếng cười thẹn thùng của nàng, mỗi lần nàng liếm môi như một con
mèo con xinh xắn.
Vợ anh. Hai từ như những lời thánh của Chúa đã ban ra và chỉ dành
riêng cho họ. Thiêng liêng như quyển Thánh kinh đang he hé nhìn ra từ
cuối tấm nệm của nàng. Và nó cũng linh thiêng như đám vải lanhvà gối
lông vũ nàng đang dựa lên.
Sabrina vùi mình vào đám gối khi bóng đen của Morgan phủ lên
giường nàng, không phải nàng sợ anh,mà là sợ chính mình.
“Em không thể,” nàng thì thầm, ngoảnh mặt đi hướng khác.
Anh quỳ xuống bên nàng, nâng cằm nàng và xoay về hướng mình.
“Cho dù ngày mai có bất cứ điều gì xảy ra,” anh nói nhẹ nhàng, “đêm nay
em vẫn là vợ của anh.”