sáng chói chang của buổi sớm mai, nàng biết rằng cuộc gặp gỡ của nàng và
anh ta dường như chỉ là một giấc mộng.
Nép mình vào trong bóng tối, Sabri đi vòng quanh phòng tranh, hoàn
toàn chỉ định lôi cả Enid lẫn nàng vào giường ngủ trước khi ai đó phát hiện
ra hai người. Nhưng một tràng cười – hảo sảng, trầm sâu và đầy hấp dẫn
khiến nàng ngừng mọi ý định lại.
Nàng như bị cuốn đi theo hàng tay vịn và hạ thấp đầu gối xuống, bị
mời gọi bởi âm thanh xa lạ và tiếng rì rầm khe khẽ đáng giá khi Morgan
ngoảnh đầu lại về phía những câu pha trò của Brian. Một nụ cười trẻ thơ
làm biến đổi khuôn mặt anh ta, xóa nhòa những nét mệt mỏi và làn da nhăn
lại vì căng thẳng quanh đôi mắt anh ta. Nắng, gió và trách nhiệm đã làm
anh ta già dặn quá nhiều so với tuổi đời. Gần như tất cả những người đàn
ông đều đã từng là những cậu bé, nhưng Sabri cho rằng Morgan
MacDonnell từ lúc ra đời đã là một người đàn ông.
Sự hấp dẫn từ vẻ đẹp đàn ông gồ ghề của anh một lần nữa lại tấn công
nàng; trái tim nàng thắt lại như bị bóp nghẹt. Hai bàn tay nàng ghì chặt lan
can.
Ở phía bên kia của Morgan, Alex đổ đầy rượu vào chiếc cốc của mình
và nâng nó lên chúc mừng. Ánh mắt Morgan vụt hướng về phía phòng
tranh, rồi chợt chạm phải Sabri. Một nụ cười thân thuộc nở trên môi anh ta
khi anh ta nâng chiếc ly đựng nước trong im lặng tuyệt đối khiến tất cả
những âm thanh hỗn loạn giữa hai người họ trở thành những tiếng vo ve vô
nghĩa. Brian thình lình quay lưng lại và Morgan hạ ánh nhìn xuống chiếc ly,
thận trọng không để lộ cho ai khác thấy được chỗ ẩn náu của nàng.
Hạnh phúc mong manh dâng lên trong trái tim Sabri. Nỗi sợ hãi vì
phản bội là một cảm xúc quá mới mẻ và quý giá, nàng ép ánh mắt nàng rời
khỏi anh ta. Khi nàng đang quan sát cái tên MacDonnell tóc đen đứng dậy