nhìn thấy trọn vẹn rằng chỉ một cử động nhẹ nhàng của những ngón tay anh
ta cũng có thể bẻ gãy cổ nàng.
Một cảm giác tĩnh lặng kì lạ dâng lên trong nàng. Ngay từ khi hoàn
toàn bất lực trước sự kiểm soát của Morgan, cả trọng lượng của nàng vẫn
dựa vững chãi vào bắp đùi của anh ta, nàng biết nàng sẽ không phải mang
một vết bầm nào trước đụng chạm của anh ta. Đôi bàn tay anh ta quá đỗi
dịu dàng, bản tính hung bạo của thị tộc anh ta khi bị kiềm chế dữ dội còn
đáng sợ hơn những hành động tàn ác. Nàng hơi hồ nghi rằng dưới đôi bàn
tay này, cái chết thương tâm của nàng sẽ đến thật êm ái. Chỉ cần một cú
giật mạnh từ những ngón tay thô lỗ kia và cuộc đời nàng sẽ vụt tắt như một
vì sao chìm vào ánh bình minh.
Tất cả những người đàn ông trong sảnh lớn, kể cả những người của thị
tộc của Morgan, đều cứng người lại vì sốc. Cơn thịnh nộ bất lực làm đờ đẫn
đôi mắt của Brian. Alex đang thở khó nhọc, gương mặt giận dữ của anh đỏ
bừng còn hơn cả mái tóc của anh.
“Lòng mến khách của ông để lại quá nhiều đòi hỏi đấy, Dougal
Cameron”, Morgan gầm gừ, hơi thở nóng hổi của anh ta phả vào mái tóc
Sabri.
Dougal nâng đôi bàn tay thấm đầy máu lên để cầu xin. “Đừng làm thế,
Morgan. Ta không nhúng tay vào cái chết của cha cậu. Nếu cậu cho ta cơ
hội, ta thề sẽ giúp cậu tìm ra tên vô lại đã làm chuyện đó”.
Những người MacDonnell nhào vào đống vũ khí như đàn chó khát
mồi. Đôi bàn tay bóng nhẫy mỡ của họ vồ lấy những chiếc cán rỉ sét của
những thanh kiếm và dao găm, vuốt ve những chiếc báng đầy những vết
tích của những khẩu súng. Khi từng người đàn ông xếp hàng ngay ngắn,
đôi mắt anh ta nhíu lại thành một kẽ hở cồn cào lên trước cơn rộn lên vì
cuộc đổ máu sắp tới. Bọn họ giờ đã được trang bị đầy đủ, sẵn sàng trước