ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 74

một tên gọi khác ngoài từ “nhóc con”, hay tình trạng vô duyên của anh ta
khi những chiếc xương lẫn bắp thịt trên ngực anh ta cứ phơi hết ra thế kia,
nét đàn ông hấp dẫn đó đã chẳng lộ ra rõ ràng như vậy nếu anh ta không để
chiếc áo choàng rơi thành một đống dưới chân anh ta.

Trái tim phản bội của Sabrina cứ thế nện thình thịch trước cảnh tượng

trước mắt. Nàng cụp mắt xuống, quá ghét bản thân mình vì ngay cả nàng
cũng không phải trường hợp ngoại lệ, thoát khỏi vẻ quyến rũ của anh ta
như nàng đã hy vọng. Nàng muốn chấm dứt nó. Nàng không muốn biết anh
ta sẽ đi xa đến mức nào để đến được kết cục cuối cùng đầy vụ lợi của anh
ta nữa. Nàng sợ rằng nàng đã biết trước mất rồi.

Khẽ nghiêng đầu, nàng giả bộ cười rạng rỡ và chơi lá bài cuối cùng

của mình “Tôi không đến đây để trố mắt nhìn hay cười hả hê đâu, Morgan.
Tôi đến đây để giúp anh.”

Anh ta giơ một ngón tay về phía nàng, dụ nàng đến gần xà lim hơn.

Nàng rụt rè tiến về phía anh ta như thể chỉ duy nhất cử chỉ bẽn lẽn của một
thiếu nữ mới giúp nàng thoát khỏi tầm với của anh ta. Bàn tay anh ta nắm
quanh những chấn song, các ngón tay cứ trượt lên trượt xuống trong điệu
bộ tính toán sốt ruột khiến chân lông nàng như dựng hết cả lên.

“Tôi không yêu cầu nhiều ở em đâu,cô bé. Nếu em vui lòng mang đến

cho tôi khẩu súng tôi đã giao phó cho sự chăm sóc dịu dàng của em, chỉ
trong nháy mắt tôi sẽ không làm cha em phiền lòng thêm nữa”. Chất giọng
êm dịu của anh ta chuyển thành một lời thì thầm dữ dội. “Làm ơn đi,
Sabrina. Tôi cần em.”

Những lời của anh ta dội vào tâm hồn nàng như một giấc mộng quên

lãng cứ lặp đi lặp lại. Không biết bao lần nàng đã liều lĩnh với sự kinh thị
của anh ta để có cơ hội được nghe những lời ấy? Và nếu nàng mang cho
anh ta khẩu súng quý giá của anh ta, liệu anh ta sẽ làm gì? Chắc chắn anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.