ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 9

rồi. Hoan nghênh đến nhà Cameron, cậu bé”.

“Tôi không phải cậu bé của ông”, cậu ta quát lên. “Tên tôi là Morgan

Thayer MacDonnell, con trai của Angus MacDonnell và là người thừa kế
của cương vị thủ lĩnh thị tộc MacDonnell”.

Sabrina rất ấn tượng bởi số lượng cụm từ “MacDonnell” mà cậu ta cố

gắng nhét vào trong câu nói của mình. Cậu ta đứng thẳng đến nỗi xương
sống của cô bé cảm thấy đau. Cô bé thử mỉm cười với cậu ta. Cậu ta nhìn đi
chỗ khác. Cậu ta nhìn đi chỗ khác. Brian và Alex nháy mắt với cậu ta.
Chúng nhìn cậu ta chằm chằm với ánh nhìn có vẻ đo lường nhưng không hề
ác ý.

“Chúng ta hy vọng cậu sẽ cho chúng ta vinh dự khi coi nhà Cameron

như nhà của cậu cho tới cuối hè”, cha cô bé nói.

“Điều chết tiệt đó là nó không thể đến quá sớm”, cậu bé lầm bầm bằng

chất giọng gù gù đặc sệt đủ để cắt bằng một lưỡi dao.

Thủ lĩnh Cameron mở mồm định nói, nhưng vợ của ông vẫy tay cho

ông im lặng. Bà là người duy nhất nhận ra Morgan đang cố gắng giữ chặt
quai hàm để khỏi run rẩy. Elizabeth bước đến và dịu dàng đặt tay lên má
cậu. “Ta dám chắc cháu sẽ nhớ cha và mẹ, phải không, con trai?”

Cậu ta hất văng tay bà ra. “Chưa bao giờ tôi có mẹ và tôi sẽ không cần

một người mẹ vào lúc này. Đặc biệt không phải một người đàn bà Anh chết
tiệt”. Sabrina không hiểu câu nói đó, nhưng mặt mẹ cô bé tái nhợt.

Cậu ta không hề run sợ khi bóng của thủ lĩnh Cameron đổ dài trên

người cậu ta. Ông đứng hiên ngang, đôi mắt rực sáng như một ngọn lửa
xanh lạnh lẽo. Cậu ta phải ngẩng cổ để nhìn vào mắt thủ lĩnh Cameron, và
cậu ta đã dám làm thế. Brian và Alex cười rúc rích. Sabrina đưa tay bịt mắt
và hé nhìn qua những ngón tay, đoán chắc rằng một cái bạt tai là kết quả
cho hành động xấc xược này của cậu bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.