ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 208

- Đồ vô lại.

Phan Huy bị đánh, ngã người xuống nền gạch, anh ta đưa tay đỡ bên má,

mắt trừng to, hằm hè:

- Anh có quyền gì đánh tôi? – Nói xong, Phan Huy đứng dậy đòi lao vào

đánh Đình Duệ.

- Ngừng lại. – Tiếng mẹ cả từ trong nhà quát lớn.

Đình Duệ và Phan Huy chuẩn bị lao vào nhau, nghe tiếng mẹ cả quát thì

ngừng tay. Mẹ cả đi từ trong nhà ra, nhìn một lượt chúng tôi, rồi nói:

- Phan Huy, cậu về đi. Chiều nay Đinh Ngọc sẽ trở lại nhà bên đó.

Phan Huy nghe thế thì chỉ dạ rồi cúi chào ra về. Trước khi ra khỏi cổng,

anh ta còn quay lại trừng mắt nhìn Đình Duệ. Mẹ cả gọi chúng tôi ra gian
nhà giữa, lên tiếng trách móc:

- Thật không biết suy nghĩ. Các con gây chuyện với Phan Huy thì đến

lúc Đinh Ngọc trở về nhà bên kia sẽ phải làm sao.

- Nhưng nếu không làm rõ ràng, chị Đinh Ngọc trở về lại tiếp tục chịu

ấm ức. – Tôi lên tiếng.

Mẹ cả nghe thấy chỉ hừ một tiếng, nhấp một ngụm trà mới tiếp tục:

- Con gái gả đi đã là con nhà người ta, Đinh Ngọc là vợ cưới hỏi đàng

hoàng, không việc gì phải nhân nhượng hay cúi đầu trước vợ lẽ. Các con
còn gây chuyện thì khi Đinh Ngọc trở về bên kia càng bị gây khó khăn.
Chuyện đến đây thôi, các con ai đi làm việc đó.

Mẹ cả nói xong thì đứng dậy đi vào phòng trong. Tôi cắn môi, bực bội

bỏ về phòng mình nằm. Không biết Đình Duệ và Đinh Ngọc nói chuyện gì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.