ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 210

- Tôi chỉ muốn uống rượu, nếu anh không mang ra thì tôi đi vậy. – Tôi

đáp.

- Được rồi, được rồi, không biết từ khi nào nàng đã trở thành sâu rượu

như vậy. – Nguyễn Hoàn cảm thán xong thì quay qua nói người hầu mang
rượu ra.

Tôi mặc cho Nguyễn Hoàn hỏi gì cũng không trả lời, chỉ rót rượu mà

uống, tôi muốn lấp đầy cảm giác trống rỗng trong lòng. Nguyễn Hoàn nhiều
lần đưa tay can ngăn nhưng tôi đều đẩy ra, nói nếu anh tiếc rượu thì tôi sẽ
không bao giờ qua đây nữa. Kì lạ là càng uống say thì trí óc càng thanh
tỉnh, chỉ có hành động là không kiểm soát được.

Đang uống giữa chừng thì nghe tiếng một cô gái:

- Nguyễn Hoàn, nàng ta là ai?

Tôi ngẩng đầu, nhìn về phía giọng nói vừa phát ra. Một cô gái xinh đẹp

tay này cầm giỏ mây, tay kia kéo ống tay áo Nguyễn Hoàn. Cô nàng mắt
trừng trừng nhìn tôi, tay kia vẫn cầm chặt cánh tay của Nguyễn Hoàn. Tôi
nhìn Nguyễn Hoàn thắc mắc, anh ta làm mặt khó xử, lên tiếng:

- Đây là cô gái lần trước tôi nói, là vị hôn thê của tôi.

Tôi à lên một tiếng, cười với cô gái kia. Nhưng cô ta mặt nhăn nhó, lặp

lại câu hỏi:

- Nàng ta là ai?

Tôi cười, đứng dậy đáp:

- Là bạn. – Nói xong tôi nấc một tiếng rồi quay qua nhìn Nguyễn Hoàn

nói – Tôi phải về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.