ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 214

Tôi hít vào một ngụm khí, trong lòng đã sớm run rẩy. Mẹ cả đưa tay can

ngăn:

- Con gái thân thể mềm yếu, ông dùng roi da sao con chịu được?

- Tôi đã cưng chiều nó lâu rồi, phải dạy dỗ nếu không có một ngày nó

gây chuyện bên ngoài thì mặt mũi tôi để ở đâu. – Quận công nắm chặt bàn
tay để trên bàn.

- Thưa chú, cầu chú tha cho em Đinh Thanh lần này. – Đình Duệ ở đâu

chạy vào phòng, kéo tay tôi cùng quỳ xuống.

Đình Duệ nhìn mặt tôi tái mét lại nhìn quận công nói tiếp:

- Cũng là do ban ngày Đinh Thanh bất bình chuyện của Đinh Ngọc nên

buồn lòng, có lẽ vì vậy mới uống rượu. Em vẫn còn non nớt cần dạy bảo,
xin chú đừng dùng roi vọt, hơn nữa chúng ta là người Đại Việt, không phải
người Thanh, sao lại dùng chiêu thức roi ngựa quất vào người.

- Cha, con sai rồi. – Tôi cắn môi.

Quận công nghe thấy chỉ hừ một tiếng rồi đứng dậy, nói:

- Cấm túc trong phủ, không được bước nửa bước ra ngoài. – Ông nói

xong thì quay người đi ra ngoài. Mẹ cả nhìn tôi lắc đầu rồi cũng đi theo.

Đình Duệ đứng dậy, phủi thẳng tà áo rồi đến bên ghế ngồi. Tôi đang quỳ

giữa nhà cũng nhanh đứng dậy, đến ngồi ghế bên cạnh, nhìn Đình Duệ:

- Cám ơn anh.

Đình Duệ cười, rót cho tôi một ly nước. Tôi không biết là quận công chỉ

dọa cho tôi sợ hãi hay là thực sự muốn đánh đòn tôi. Dù sao tôi từ nhỏ chưa
từng bị đánh đòn, tưởng tượng nếu roi da kia quất vào người, da thịt sẽ bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.