ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 216

- Chúng ta đã lựa chọn lui tới mới được nhà thích hợp gả con đi. Nghĩa

Phái hầu chỉ có một con trai là Quý Kiệt, học vấn hay nhân cách đều tốt,
con sẽ không thiệt thòi.

- Mẹ, có thể gả con sau khi anh Đình Duệ lấy vợ được không? – Tôi

không muốn bị gả đi nhanh như vậy, tôi vẫn chưa chuẩn bị tinh thần.

Mẹ cả đang uống trà thì ngưng, đặt ly trà xuống, nhìn tôi:

- Đình Duệ đang muốn tập trung lo cho con đường công danh, trước sau

gì cũng sẽ lấy vợ. Riêng con đã mười bảy tuổi, bằng tuổi con, Đinh Ngọc
cũng gả đi rồi, con còn muốn ở nhà gây thêm chuyện sao?

Tôi cắn môi nói:

- Mẹ, con và người tên Quý Kiệt kia không quen không biết, con không

muốn gả cho anh ta.

- Trước lạ sau quen, con về phòng đi, không được nói nhiều lời. – Mẹ cả

nói xong không thèm nhìn tôi mà đi thẳng.

Tôi chán nản về phòng nằm, gác tay lên trán suy nghĩ. Tôi chắc chắn sẽ

không đồng ý cuộc hôn nhân này, nhưng tôi phải làm sao để quận công và
mẹ cả hủy hôn đây?

Lễ nạp thái, lễ vấn danh đều diễn ra tốt đẹp, trong hai lễ đó tôi vẫn

không biết được mặt mũi của người tên Quý Kiệt kia ra sao. Hôm nay lễ
nạp cát đã xong, cũng đã chọn ngày tốt làm lễ nạp tệ là ngày hai mươi tháng
tới. Tôi nghe tin mà trong lòng càng sốt ruột, chỉ còn hơn tháng nữa là lễ
nạp tệ cũng tức là đám hỏi, lúc đó thì ván đã đóng thành thuyền, tôi làm sao
thay đổi được. Tôi ngày ngày ngồi ở bàn thở dài, đêm đêm trằn trọc tìm
cách thoát khỏi cuộc hôn nhân này. Chiếc khăn len đan gần xong bị tôi vứt
trong xó đã lâu không đụng đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.