ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 252

Chứng cớ có, nhân chứng có, vụ án nhanh chóng đưa ra kết luận. Chúa

thượng xử chém đầu bốn vị gia thần của thế tử, ban thuốc độc cho trấn thủ
Kinh Bắc Tuân sinh hầu Nguyễn Khắc Tuân và quan Nội thị Chu Xuân
Hán, tống giam trấn thủ Sơn Tây Hồng lĩnh hầu Nguyễn Khản. Hân quận
công bị trách tội không nuôi dưỡng tốt thế tử bị lột hết chức tước, phải về
quê. Riêng thế tử, chúa thượng tức giận đòi xử chết nhưng quần thần vào
cầu xin, bèn phế bỏ ngôi vị, giam lỏng trong một ngôi nhà ba gian. Thế mới
thấy, cũng là giọt máu của mình nhưng chúa thượng thật vô tình với thế tử
Tông.

Tôi bóp chặt tay mình, cố gắng hít thở để có thể nghe Nguyễn Cảnh nói

tiếp.

- Tôi đáng ra cũng là tội chết, nhưng chúa thượng nể tình cha tôi nên

mới tha cho, từ nay về quê phụng dưỡng cha già. – Nguyễn Cảnh nói xong
thì thở dài mà cúi đầu.

Tôi ngồi lặng lẽ một bên, cố gắng hít thở trong bầu không khí nặng nề

này. Nhìn Nguyễn Cảnh trầm tư, tôi muốn an ủi anh ta một câu nhưng
không biết nói gì. Sau một hồi im lặng, Nguyễn Cảnh nhìn tôi mà nói:

- Thực ra, tôi vẫn chưa thực hiện lời hứa với nàng. Vật nàng nhờ tôi đưa

lại cho thế tử, tôi vẫn còn giữ lại. Vì tôi biết thế tử rất để ý nàng, lúc đó lại
đang thời điểm quan trọng, nên tôi mới chần chừ chưa dám đưa.

Tôi nhìn anh ta sững sờ, Nguyễn Cảnh đứng dậy, trước khi quay người

đi ra ngoài thì bỏ lại một câu:

- Tôi nói chuyện của thế tử cho nàng nghe, chỉ là muốn nàng không hiểu

lầm thế tử.

Ra đó là nguyên nhân anh ta kể chuyện cho tôi nghe nãy giờ, có lẽ

Nguyễn Cảnh sợ tôi nghe được tin tức từ Huy quận công hay người khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.