ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 264

- Tố Như.

Tố Như đứng sững lại, quay đầu nhìn tôi. Nếu tôi nhớ không lầm thì Tố

Như vì bệnh dịch mà qua đời. Tôi bắc tay nói lớn:

- Cậu nhất định phải giữ gìn sức khỏe. Không được ăn uống lung tung,

còn nữa, đừng tùy tiện đứng gần những người bệnh.

Những người đi đường cũng đứng lại nhìn tôi. Tố Như mặt biến đổi

không ngừng, lúc đầu là ngạc nhiên, sau là ngại ngùng vì bị người khác
nhìn soi mói. Mặt cậu ta đỏ lên, nhìn tôi rồi quay lưng đi thẳng. Tôi thấy
bóng cậu đi khuất liền nói với gã hầu đánh xe ngựa:

- Vào thành Tràng An.

Xe ngựa rung lắc, rất nhanh đã đến cổng thành Tràng An. Chúng tôi

thuận lợi đi qua các lính gác hai bên cổng để vào thành. Thành Tràng An
không hổ danh là cố đô Hoa Lư ngày xưa, nhà cửa và quán xá tuy không
san sát, nhộn nhịp như ở thành Thăng Long nhưng vẫn mang nét phồn thịnh
và thanh nhã. Nhìn những người đi lại trên phố, tôi bỗng nhớ đến đến câu
ca dao:

“Chẳng thơm cũng thể hoa nhài

Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”

Tôi nói gã hầu đánh xe ngựa đến bến sông Tràng An, tới nơi, tôi xuống

xe. Dưới kia là con sông Sào Khê tôi từng ngồi xuồng ở thời hiện đại,
nhưng bến sông này chỉ là bến sông thông thường, nơi mà các thuyền đi lại
trên sông cập bến, tất nhiên là không hề mang tính chất du lịch. Liệu có
phải là cùng một bến sông hay không?

Tôi đi bộ dọc theo con sông, được một đoạn ngắn thì thấy có lối xuống

sông, có lẽ là lối xuống giặt giũ hay lấy nước của người dân nơi đây. Tôi đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.