ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 293

toàn giấy và sách sao ăn cơm được. Sau khi thu dọn xong xuôi, anh đưa giỏ
cơm đến bên tay tôi:

- Nàng về đi.

- Nhưng chàng chưa ăn cơm. – Tôi nhíu mày.

- Được rồi, ta không đói. Nếu nàng còn lằng nhằng ở đây sẽ khiến người

ta nghi ngờ. – Anh kéo tôi ra trước cửa. – Mau về đi.

Quay người lại nhìn anh, tôi cứ chần chừ không muốn đi. Anh lắc đầu

nhìn tôi:

- Lần sau mặc nhiều áo vào, trời lạnh này chỉ mặc một áo bông mỏng

kia sao ấm được.

Tôi gật đầu như một cái máy.

- Nếu nàng cần gì cứ nói với một tên người hầu trong phủ của nàng, tên

hắn là Hải. Hắn sẽ giúp nàng.

- Thiếp biết. – Tôi cười.

Trịnh Khải tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó chỉ thở dài:

- Đừng làm chuyện ngu ngốc nữa, ở lại lâu sẽ nguy hiểm, mau về đi. –

Anh vừa nói xong liền đưa tay đẩy cánh cửa.

Tôi bị bất ngờ chỉ có thể bước ra ngoài, mắt vẫn dán vào anh. Trịnh

Khải khẽ ho một tiếng, bỗng nhiên quát lớn:

- Cút, mang có chút cơm cũng đổ trong đổ ngoài. Vô dụng! – Anh nói

xong thì quay người vào trong đóng cửa cái rầm trước gương mặt đang há
hốc ngạc nhiên của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.