ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 297

đoàn đưa nước để cô bé uống nhưng sau đó cô bé rất nhanh chuyển sang
trạng thái lờ đờ, nằm lịm, không phản ứng.

Tất cả mọi người đều trở nên sợ hãi, rất may trong nhóm leo núi đi sau

chúng tôi vừa đến kịp, nhóm của họ là sinh viên trường Đại học Y đã kịp
thời cấp cứu cho cô bé. Họ nói cô bé bị sốc. Cơ thể con người có thể bị sốc
khi gặp tai nạn khiến xương gãy, hoặc khi cơ thể đói khát, mệt mỏi kéo dài,
kích động tinh thần… hoặc cũng có thể do dị ứng với thuốc, thức ăn. Trong
trường hợp bị sốc, nếu cấp cứu không kịp thời có thể dẫn đến tử vong.

Tôi biết, đứa bé này đang bị sốc vì đói khát nhiều ngày, nếu như ban nãy

người đàn ông kia đổ rượu vào miệng đứa bé thì có thể cậu ta sẽ càng thêm
nguy hiểm về tính mạng. Cởi áo khoác bông thêu hoa bên ngoài ra, trước sự
ngạc nhiên của mọi người, tôi trải áo xuống mặt đất bên cạnh đứa bé.

- Đỡ đứa bé nằm lên. – Tôi ra lệnh với Hải.

Anh ta tuy ngạc nhiên nhưng cũng rất nhanh làm theo lời tôi, sau khi đặt

đứa bé nằm lên trên tấm áo khoác, tôi tính cởi thêm lớp áo bông trong
người ra thì Hải giơ tay chận lại, anh ta tự cởi áo bông của mình, đắp lên
người đứa bé. Tôi mỉm cười với Hải, nói:

- Lấy vật gì đó kê chân cao lên.

Một người đàn ông khác đã rất nhanh hạ giỏ tre đang đeo trên vai

xuống, đặt chân đứa bé lên. Tôi thấy khá ổn, chỉ có thể ngồi sát bên cạnh
động viên:

- Cố lên, đừng lo sợ, em sẽ không sao.

Đứa em ngồi bên cạnh nãy giờ chỉ mở mắt nhìn tôi, thấy tôi mở lời an ủi

cũng mới lay anh mình:

- Anh ơi, đừng bỏ em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.