ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 314

Nghe nói có thai những tháng đầu rất quan trọng, họ cẩn thận như vậy

cũng đúng thôi. Nói thêm được vài câu với Gạo thì chúng tôi chia tay, tôi
hẹn sẽ đến thăm Đinh Ngọc sau rồi đi vào phủ.

Đinh Ngọc từ ngày được gả đi thì chỉ về nhà vào ngày Tết hay giỗ Việp

quận công, tôi từ lâu đã muốn đến phủ Trang quận công thăm chị nhưng mẹ
cả không cho, sau vì ghét Phan Huy nên tôi cũng không có ý định đến.
Nhưng lần này thì khác, Đinh Ngọc có thai, tôi nhất định phải đến thăm chị.
Hình như những tháng đầu phụ nữ có thai sẽ ốm nghén khổ sở hoặc thèm
ăn nhiều thứ, tôi không biết có nên mang theo gì khi đến thăm Đinh Ngọc
không, bèn hỏi Hải đang đi phía sau:

- Ngươi nói, phụ nữ có thai thì sẽ thèm ăn gì?

Hải đứng khựng lại, mặt tỏ vẻ khó xử nhìn tôi. Tôi thở dài, phẩy tay:

- Thôi, ngươi là đàn ông, không hỏi ngươi nữa.

Anh ta nghe thấy thì thở ra, tiếp tục đi theo tôi vào trong nhà.

Tối hôm đó trong bữa cơm quận công nghe tin thì mừng ra mặt, liên tục

nói mẹ cả mua thêm nhiều thuốc bổ mang qua. Đình Duệ cũng vui vẻ đến
mức ăn thêm mấy chén cơm rồi lôi chai rượu ra ngồi uống cùng quận công.
Cả nhà trên dưới trong phủ mặt mũi ai cũng sáng bừng, có người còn tưởng
tượng ra đó là một tiểu công tử trắng mập, đến Tết năm sau trở về là họ có
thể ngắm nhìn được rồi. Có người lại nói con đầu thường là con gái, nếu
vậy sẽ là một cô bé xinh đẹp, sang năm Đinh Ngọc sinh thêm một trai nữa
là đủ nếp đủ tẻ. Tôi ngồi trên chõng tre nghe người hầu nói cười rôm rã,
thỉnh thoảng họ còn quay qua trêu tôi được lên chức dì làm tôi cười đến tít
cả mắt, trong lòng sung sướng không thôi.

Ngày hôm sau mẹ cả đi chùa từ sớm nhưng đến tối về lại mang theo rất

nhiều đồ, phải đến hai người hầu cùng nhau vừa xách vừa ôm vào. Tối đó
mẹ cả lại bận rộn chọn đồ, gọi tôi qua dặn dò ngày mai mang qua cho Đinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.