ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 323

- Tôi đi đánh ghen giùm người khác.

Nguyễn Hoàn nghe được thì giật mình, nhìn tôi bằng con mắt không thể

tin được. Sau đó lại cảm thấy hình như việc này có thể xảy ra, gương mặt
trở về bình thường, gật gù một cái:

- Có thể lắm.

- Có phải rất oai không? – Tôi nháy mắt.

- Không. Là rất đanh đá. – Nguyễn Hoàn trề môi trêu lại.

Chúng tôi vì thế lại cùng cười rất thoải mái, nhân viên bán hàng và

khách mua vải trong cửa hàng đều quay qua nhìn. Tôi hắng giọng nói phải
trở về, nếu ở lại thêm không khéo bị vợ người ta đến đánh ghen mất. Cứ
tưởng anh ta sẽ trêu lại, ít nhất cũng bảo vệ vợ mình một hai câu, ai ngờ anh
ta chỉ thở dài rồi đẩy tôi ra khỏi cửa hàng. Nguyễn Hoàn nói nhỏ:

- Đi đi, coi chừng bị thêm tiếng cướp chồng người khác.

- Tôi không thèm cướp người xấu xí đâu. – Tôi trừng mắt trả lời.

Nguyễn Hoàn mặt mày xám xịt, tôi nhìn thấy thì vui vẻ đi ra phố. Trở về

phủ, tôi đem vấn đề vải da bò đi hỏi Hải, anh ta nghĩ một hồi rồi nói có thể
tìm được. Thế là tôi giao trách nhiệm kiếm vải da cho Hải, lại sai người hầu
tìm thêm vải và bông.

Mất hết ba ngày Hải mới kiếm đủ tấm vải da bò cho tôi, vải da phải còn

nguyên tấm và không bị thủng hay hư hỏng quả thật rất khó tìm. Sau khi có
đủ vật liệu, tôi vừa mới cầm kéo chuẩn bị cắt vải thì một người hầu chạy
vào báo:

- Tiểu thư, công tử Đình Khuê đã đến rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.