ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 324

Tôi buông kéo xuống bàn, xách váy đi ra gian phòng khách. Ở đó đã có

mẹ cả, Đình Duệ và một anh chàng áo nâu vát đen, gương mặt giống Đình
Duệ đến tám phần nhưng da ngăm đen hơn, có lẽ đây chính là Đình Khuê.

- Chào anh Đình Khuê. – Tôi nở nụ cười chào anh ta.

- Đinh Thanh? – Đình Khuê nhìn tôi tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi lại.

Tôi gật đầu, Đình Duệ đứng ở một bên cười lớn:

- Có phải nhiều năm không gặp không nhận ra đúng không?

- Dạ, em phải đến tám năm không gặp em ấy rồi. – Đình Khuê đáp lại

nhưng mắt vẫn dán vào tôi. – Đinh Thanh, em càng lớn càng đẹp.

Nghe anh ta khen, tôi chỉ cười đáp lại. Việc Đình Khuê đến Thăng Long

tôi đã nghe Đình Duệ nói từ mười ngày trước, Hoàng Đình Khuê thua Đình
Duệ ba tuổi, so tuổi ra là bằng tuổi với Đinh Thanh nhưng anh ta cao to
khỏe mạnh không thua gì Đình Duệ. Cả hai anh em họ đứng với nhau khí
thế bừng bừng, không ai thua kém ai.

Trước đó Đình Duệ có nói là Đình Khuê từ Phú Xuân ra Thăng Long để

tham gia cuộc thi Võ thí do triều đình tổ chức. Võ thí bình thường là ba
năm tổ chức một lần, năm ngoái khoa thi Sở cử được tổ chức tại các trấn,
năm nay các thí sinh đậu Sở cử sẽ lên kinh thành thi Bác cử. Tôi đoán Võ
thí cũng tổ chức thi tương tự như thi Văn, chỉ khác nhau một bên đánh võ
một bên múa bút.

Mẹ cả sau khi hỏi han vài chuyện thì sai người hầu dọn phòng cho Đình

Khuê rồi đi về phòng riêng. Tôi thấy hai anh em họ mới gặp lại nhau nên
cũng tính về phòng tiếp tục cắt vải để không gian riêng cho họ tâm sự
nhưng vừa đứng dậy thì Đình Khuê đã lên tiếng:

- Đinh Thanh có phải năm nay là đến tuổi gả chồng rồi phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.