ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 325

Tôi nhoẻn miệng cười:

- Sợ là trong kinh thành không có ai thèm hỏi cưới em.

- Tại sao? – Đình Khuê ngạc nhiên.

Có lẽ anh ta ở xa nên tin đồn không tới nơi được, tôi cười đáp lại:

- Vì em rất kén chọn.

Đình Duệ nghe thấy thì bật cười lớn còn Đình Khuê thì há hốc miệng vì

ngạc nhiên. Đình Duệ vỗ vai Đình Khuê:

- Em không cần quá bất ngờ, Đinh Thanh tính tình thích trêu đùa người

khác thôi.

Lúc này Đình Khuê mới vỡ lẽ ra, trong thoáng chốc mặt anh ta có vẻ

ngại ngùng nhưng ngay sau đó lại sán đến gần tôi:

- Em kén chọn nhưng anh không kén chọn đâu, hôm nào em đưa anh ra

phố chơi được chứ?

Tôi nhìn anh ta, cảm thấy nghi ngờ không biết anh ta có ý đồ gì? Thôi

bỏ đi, dù sao trên danh nghĩa tôi vẫn là em họ của anh ta, dẫn đi tham quan
Thăng Long cũng không có gì là lạ. Tôi gật đầu đáp ứng. Đình Khuê vui
mừng ra mặt sau đó còn nói rất tin tưởng tôi. Tuy không biết là anh ta đang
nói tin tưởng điều gì nhưng tôi cứ gật đầu, Đình Duệ ở bên nhìn thấy chỉ
cười không nói gì.

Tối hôm đó trong bữa cơm, quận công hỏi han Đình Khuê rất nhiều

chuyện, hỏi thăm sức khỏe cha anh ta là Hoàng Đình Thể, hỏi thời tiết ở
thành Phú Xuân, mùa màng lũ lụt… Đình Khuê ngồi một bên vừa ăn cơm
vừa trả lời từ tốn từng câu một, thỉnh thoảng nói vài câu vui vẻ nên không
khí bữa ăn cũng không đến nỗi nào. Sau bữa tối, quận công gọi riêng Đình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.