ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 330

Tôi thở phào nhẹ nhõm, chờ đợi đến ngày thi diễn ra. Càng gần đến

ngày thi thì Thăng Long càng thêm phần náo nhiệt, anh hùng khắp nơi tụ
hội về, đi ngoài đường còn có thể nghe thấy tiếng múa đao kiếm, người
xem vây tròn vỗ tay không ngừng. Tôi thỉnh thoảng ra phố cũng ham vui
chạy đến xem người ta múa võ.

- Hải, ngươi có biết võ không?

- Thưa có.

- Ngươi sao không đăng ký đi Võ thí?

- Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ tiểu thư. – Anh ta trả lời rất từ tốn.

Hừ, tôi cũng không cần người bảo vệ. Cảm thấy anh chàng đang trổ tài

đánh võ kia không hay ho gì nữa nên tôi rút lui khỏi đám đông, đi ra phố.

- Công tử và ngươi ai đánh võ giỏi hơn? – Tôi bỗng nhớ đến Trịnh Khải

cũng rất giỏi võ, chỉ vài chiêu đã hạ gục được tên cướp giật.

- Công tử giỏi hơn. – Hải trả lời rất nhanh.

Liếc mắt anh ta, ám chỉ không cần nịnh bợ chủ nhân thế đâu. Hải nhìn

thấy thì mặt tỏ vẻ nghiêm túc, ánh mắt có chút sùng bái mà trả lời:

- Công tử học võ từ nhỏ lại rất có năng khiếu võ học, hai người như tôi

cũng không đánh lại công tử.

Tôi cười đáp lại, đến một con phố khác lại thấy có đám đông đang tán

thưởng hai người đánh võ. Thế mới thấy chúa Trịnh rất coi trọng hiền tài,
thi văn và thi võ đều xen kẽ mà tiến hành.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.