ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 360

gần như tối đen. Tôi nín thở, cố gắng ngồi sát đèn lồng, đưa mắt nhìn quanh
nhưng không thấy gì ngoài bóng tối, trong lòng bắt đầu có chút run sợ.

Mặc dù cố trấn an rằng có Hải đang chờ tôi ngoài cổng nhưng anh ta ở

xa như vậy, tôi vẫn không an tâm. Hôm nay là ngày rằm tháng bảy, là ngày
cô hồn, ngày địa phủ mở cửa cho âm hồn ma quỷ lên trần gian. Nghĩ đến đó
tôi cảm thấy có chút lành lạnh sau lưng.

Phập.

Đèn lồng vụt tắt. Gió thổi lá cây xào xạc. Mặt trăng ló ra được một góc

soi ánh sáng mờ mờ, tôi tụt xuống, xách váy theo hướng cũ chạy ra. Đang
lúc mắt nhắm mắt mở chạy ra thì đụng phải một người, ngẩng đầu lên nhìn
chỉ thấy một cái nón che khuất cả mặt người.

- Aaa…

- Là ta, nàng đừng sợ. – Giọng Trịnh Khải hoảng hốt.

Nghe tiếng của Trịnh Khải, tôi ngừng la hét. Trịnh Khải quăng cái nón

đội trên đầu đi, cúi người xuống đỡ lấy tôi đang ngồi bệt ở dưới nền lên, tay
anh khẽ vỗ vỗ bên vai tôi.

- Đừng sợ. Nói cho ta biết có chuyện gì vậy?

Tôi thở hồng hộc, ra là thần hồn nát thần tính. Có tiếng bước chân chạy

đến gần, tôi run run cầm lấy tay Trịnh Khải, nín thở nhìn về khoảng trống
mờ mờ trước mặt.

- Tiểu thư, có chuyện gì vậy?

Là Hải. Có lẽ anh ta nghe tiếng hét của tôi nên mới chạy vào. Tôi lắc

đầu, cố hít thở thật sâu để lấy lại tinh thần. Trịnh Khải quay qua nói với
Hải:

Liên Kết Chia Sẽ

    error code: 502
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.