ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 376

Đình Duệ và Đinh Ngọc cùng bật cười. Sau Đình Duệ nháy mắt với tôi,

hỏi:

- Anh muốn hỏi em lâu rồi, lúc trước em và Đình Khuê thường hay ra

ngoài đến tối mới trở về, là đi đâu chơi vậy?

Đinh Ngọc cũng quay qua chờ câu trả lời của tôi.

- Anh Khuê dẫn em đi quán Cổ Cầm. – Tôi thành thật nói.

- Cổ Cầm? – Đình Duệ nhíu mày hỏi lại.

Nhìn bộ dáng của Đình Duệ là biết anh chưa từng đến Cổ Cầm rồi, tôi

hất mặt nói sẽ dẫn hai người đến đó.

Từ ngày Đình Khuê đi Phú Xuân, tôi cũng chưa quay trở lại quán Cổ

Cầm lần nào. Lúc chúng tôi đến nơi thì Cổ Cầm đã rất đông khách, từ trong
ra ngoài quán đều được thắp đèn lồng sáng trưng. Đình Duệ đi trước, tôi và
Đinh Ngọc theo sau đến ngồi ở chiếc bàn trống cuối cùng trong góc phòng.
Sau khi trà và bánh được dọn lên, đèn lồng trong phòng cũng được tắt bớt
chỉ để lại thứ ánh sáng màu vàng yếu ớt. Đinh Ngọc quay qua nhìn tôi, tôi
khẽ cười với chị, nói:

- Sắp bắt đầu rồi.

Tôi vừa dứt lời thì tiếng trống, tiếng đàn cũng vừa vang lên, màn che

được kéo ra để lộ sân khấu sáng trưng. Cô đào nương mặt tròn như trăng
ngồi trên chiếu vừa gõ phách vừa cất tiếng hát thánh thót:

“…Tôi hát chơi mà khách cũng nghe chơi

Thảm thiết chi giọt lệ tuôn rơi

Mai sớm đã ngược xuôi người mỗi xứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.