ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 435

- Khải, chàng nghe lời thiếp đi. Từ bỏ đi, chúng ta trốn thật xa, cùng

rong chơi khắp nơi. Chàng đừng đi vào chỗ chết nữa.

- Đinh Thanh, nàng không sao chứ? – Trịnh Khải đưa tay sờ vào trán tôi,

vào má tôi như đang thử nhiệt độ.

Tôi mím môi đẩy anh ra rồi bước nhanh ra ngoài. Hải đứng chờ sẵn bên

xe ngựa liền nhanh chân đến đỡ tôi lên xe. Tôi mệt mỏi tựa vào vách xe
nghe giọng Hải bên ngoài:

- Công tử, người đi cẩn thận.

Giọng của Trịnh Khải bên ngoài vọng vào:

- Đinh Thanh?

Không thấy tôi trả lời, Trịnh Khải đành quay qua dặn dò Hải:

- Ngươi nhớ bảo vệ tiểu thư cẩn thận, không được để nàng gặp nguy

hiểm.

Xe ngựa chạy, tôi vẫn ngồi im một chỗ. Đầu óc rối ren. Phải làm sao để

Trịnh Khải tin tôi đây? Phải làm sao để anh rút ra khỏi cuộc chiến này và
bình an?

***

Mấy ngày sau, kho hàng của tôi được mẹ cả sai người chọn đồ phù hợp,

chủ yếu là vải vóc và vài đồ vật dụng để mang tặng nhà chùa bà hay viếng
thăm, nơi đó có nuôi nhiều trẻ mồ côi và người tật nguyền.

Sau khi mẹ cả đi chùa, tôi ủ rũ đi ra đi vào. Người hầu trong phủ đoán là

tôi đang lo lắng cho lễ nạp tệ sắp tới. Nhưng thực ra tôi không còn tâm trí
nghĩ đến việc mình sắp bị gả đi, Trịnh Khải nói anh sẽ không để lễ rước dâu
xảy ra, tôi cũng không cần quan tâm nữa. Lúc này tôi đang rối rắm như tơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.