ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 447

- Con nói xem, có phải hôm nay con nhờ người đánh công tử Trọng

Chiếu hay không?

Tôi ngẩng đầu, liếc mắt về phía tên Trọng Chiếu, hắn ta cụp mắt né

tránh. Hừ, giỏi lắm, hắn ta còn có thể bịa chuyện được cơ đấy. Tôi còn chưa
kịp trả lời thì đã nghe giọng nói éo éo của phu nhân nhà Viêm quận công:

- Hừ, phu nhân cần gì phải hỏi, cứ nhìn vết thương trên người con trai

tôi là biết rồi.

Mẹ cả liếc mắt một cái về phía phu nhân nhà Viêm quận công, bà ta liền

hắng giọng im lặng. Tôi trợn tròn mắt ngạc nhiên nhìn cảnh trước mắt, thì
ra mẹ cả rất có uy.

- Đinh Thanh, con nói đi.

- Dạ, ra đây là công tử Trọng Chiếu. – Tôi thản nhiên nói. – Con không

quen biết công tử Trọng Chiếu đây, cũng không có thù oán gì thì làm sao có
chuyện con nhờ người đánh công tử được.

Tôi quyết tâm đổi trắng thay đen, nói dối mà mặt không chút biến sắc.

Trọng Chiếu ngẩng đầu trợn mắt nhìn tôi nhưng biểu cảm trên gương mặt
của phu nhân nhà Viêm quận công thì lại càng méo mó hơn. Bà ta đứng
dậy, kéo ống tay áo của Trọng Chiếu lên lộ ra vết bầm tím rồi trừng mắt
nhìn tôi:

- Cô nói không quen biết, vậy vết thương trên tay con trai ta là thế nào?

Không lẽ cô nói con trai ta nói dối sao?

Trọng Chiếu nghe thế cũng hất hàm nhìn về phía tôi, đầu gật gật thể hiện

đúng là như thế. Mẹ cả vẫn ngồi yên trên ghế, từ tốn lên tiếng:

- Vậy không lẽ Đinh Thanh nói dối sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.