ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 480

Đinh Ngọc và tôi cùng ngạc nhiên nhìn nhau. Chị lên tiếng hỏi Gạo

trước:

- Mẹ ta đâu?

- Phu nhân ra ngoài rồi ạ.

Nghe vậy, tôi vội vàng đứng dậy đi về phía gian nhà trước. Vừa vào đến

phòng khách tôi đã thấy Nguyễn Hoàn đang ngồi trên ghế, lưng thẳng, hai
tay nắm chặt để trên hai đầu gối. Vừa nhìn thấy tôi, anh ta đã đứng bật dậy:

- Đinh Thanh.

Cũng không phải lâu lắm rồi chưa gặp Nguyễn Hoàn nhưng sau cơn

biến động, gặp lại anh ta, tôi lại vui mừng như gặp lại người thân, nước mắt
bất giác rơi ra. Nguyễn Hoàn thấy thế càng hấp tấp đến gần tôi, sau đó chỉ
thở dài:

- Tại sao nàng lại ra nông nỗi này?

- Anh biết hết mọi chuyện rồi sao? – Giọng tôi có chút nghẹn ngào.

Nguyễn Hoàn nhíu mày rồi hỏi ngược lại tôi:

- Không lẽ ngoài việc nàng bị ép gả cho nhà Viêm quận công thì còn

chuyện khác nữa sao?

Xem ra đúng là mọi chuyện liên quan đến tôi và Trịnh Khải được Huy

quận công che giấu rất kỹ. Tôi khẽ lắc đầu rồi đến ngồi bên ghế, Nguyễn
Hoàn đi theo rồi ngồi xuống ghế đối diện.

- Đinh Thanh, nàng không sao chứ? – Giọng của Nguyễn Hoàn có vẻ rất

lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.