ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 78

Những ngày sau, mỗi ngày tôi căn bản chỉ làm ba việc: ăn, ngủ và ôn

chữ. Đinh Ngọc cũng dần khỏe lại, thỉnh thoảng chúng tôi ngồi ở bàn đá
dưới bóng cây lựu ăn chè đậu.

Quận công thì sáng chiều đều vào phủ chúa. Mẹ cả suốt cả ngày sai

người bài trí gian phòng này đến gian phòng khác. Tôi vẫn chưa bước ra
được khỏi cửa phủ. Một phần là vì Đinh Ngọc chưa khỏi bệnh, buồn sẽ gọi
tôi nói chuyện, một phần là vì thời tiết.

Thời tiết ở Thăng Long có phần dễ chịu hơn ở trấn Nghệ An nhiều. Ít

nhất trời sẽ không còn nóng và khô mà thay vào đó là nóng và ẩm ướt bởi
những cơn mưa.

Một chiều mưa, tôi lấy thư Trịnh Khải ra đọc. Những chữ tôi không biết,

tôi viết ra một tờ giấy khác, đem đi hỏi Đinh Ngọc từng chữ. Rốt cuộc tôi
cũng biết được Trịnh Khải viết gì trong thư.

“Gửi Hoài An

Ta không thể nói lời từ biệt với nàng. Có dịp, ta sẽ quay trở lại tìm nàng.

Nếu nàng có lên Thăng Long, hãy đến nhà Hân quận công, không cần

hỏi tên, chỉ đưa khăn tay sẽ có người biết nàng tìm ta.”

Tôi đọc xong tức giận, Trịnh Khải nghĩ anh ta là ai, sao tôi lại phải đi

tìm anh ta chứ. Lại còn bày vẽ, cái gì mà không cần hỏi tên, chỉ đưa khăn
tay sẽ có người biết nàng tìm ta. Tôi xếp thư và khăn tay cất vào hộp gỗ.

Tôi ngồi nhìn trời đang mưa rả rích ngoài kia. Chờ trời tạnh mưa, tôi

phải tìm cách ra phố chơi. Tôi muốn xem Thăng Long ngày xưa phồn hoa
như thế nào.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.