ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 90

Tôi gật đầu rồi quay người đi ra phố. Trịnh Khải là người như thế nào,

còn trẻ như vậy đã có một người thân tín cẩn trọng như ông Hòa? Thật
khiến tôi tò mò.

Về phủ, tôi nói với Gạo đầu giờ Thìn ngày mai nhớ nhắc nhở tôi.

Tối đó, tôi mơ thấy bóng lưng Trịnh Khải, thấy anh cứ đi mãi về phía

trước không quay lại nhìn tôi. Tôi đứng im một chỗ, không nhúc nhích
được, lại không cách nào gọi được tên anh. Sáng tỉnh giấc, lưng áo của tôi
đã ướt đẫm mồ hôi. Lúc tôi tắm, Gạo nói tối qua trời rất nóng, mọi người
đều khó ngủ, chỉ có tôi là ngủ mê mệt.

Sáng đó tôi bắt Gạo chải đầu, tết tóc thật cẩn thận, lại dùng chiếc trâm

có đính bốn hạt châu nhỏ cài lên tóc. Tôi mặc yếm, váy, áo dài vạt chéo,
thắt dây, mang giày hoa, mặt mũi xán lạn bước ra cửa phòng.

Vừa lúc gặp được Đinh Ngọc, chị nhìn tôi từ trên xuống rồi mở miệng

hỏi:

- Em đi đâu mà ăn mặc đẹp như vậy?

- Em ra phố chơi. – Tôi đáp lấp lửng.

Đinh Ngọc nhíu mày:

- Sáng nay chị phải đi với mẹ qua nhà Trang quận công nên không đi với

em được.

Tôi nghe mà mừng thầm trong lòng, nếu Đinh Ngọc đòi đi với tôi thì tôi

sẽ không biết phải trả lời thế nào. Tôi mỉm cười với chị:

- Em đi với Gạo được rồi. Chị cứ đi với mẹ.

Đinh Ngọc gật đầu, tôi chào chị rồi đi ra cửa phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.