ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1092

Kiều thị lên kiệu, ra khỏi thành Lâm An, Vương Tùng Cổ ép thuyền vào
bến đò. Kiều thị lên thuyền và họ trở thành vợ chồng. Vương Tùng Cổ vốn
muốn lấy thiếp để mong được đứa con, vì thấy Kiều thị là người nhan sắc
nên khi chăn gối không thể tránh khỏi quá độ. Kiều thị vốn là người biết thi
thư lễ nhạc bỗng chốc bị cưỡng đoạt, cảm thấy vô cùng xấu hổ. Mỗi khi bị
Vương Tùng Cổ hỏi, nàng chỉ miễn cưỡng ậm ừ chứ thực ra thẳng vui thú
gì. Vương Tùng Cổ nghĩ rằng đó chỉ là sự e thẹn ban đầu, chứ có ngờ đâu
trong lòng Kiều thị đang ngổn ngang trăm mối, không thể chiều theo ý
Vương Tùng Cổ được. Đã cưới được thiếp rồi, Vương Tùng Cổ bèn nhổ
neo, qua Đồng Lô, Phú Dương, đi thẳng tới Tam Cù. Vì sao gọi là Tam Cù?
Vì xưa kia trận lũ đột ngột xảy ra, chia thành ba dòng nên gọi là Tam Cù.
Vùng Tam Cù thuộc địa phận Ngưu Nữ. Thời Xuân Thu thuộc đất Bỉ Cô
Miệt Việt Tây; thời Tần gọi là Thái Mạt; thời Đông Hán gọi là Tân An; thời
Tùy gọi là Tam Cù; thời Đường gọi là Cù Châu, tới triều Tống vì phủ Cù
Châu có thành nên Tây An là huyện đứng đầu. Vương Tùng Cổ đến nhậm
chức tại Tây An, sau khi tới yết kiến các cấp trên, ông bắt tay giải quyết
những việc dân sự. Tất cả những việc tranh chấp về tiền thóc, hôn nhân,
ruộng đất... ông đều giải quyết có tình có lý và quét sạch những tên độc ác,
gian trá sâu mọt, minh oan cho những người dân vô tội. Bởi thế được muôn
dân cảm phục, tôn ông là bậc thánh nhân. Ông là người thanh liêm, không
tơ hào đến của dân. Cuộc sống của người dân huyện Tây An trở nên bình
yên. Đúng là:

Đồng xanh mưa tạnh người cày ruộng
Làng hoa trăng sáng bé ngủ say.

Vương Tùng Cổ người làm nên sự nghiệp vào tuổi trung niên. Khi lên
đường, Vương Tùng Cổ định mang theo vợ là An thị tới nhiệm sở, An thị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.