ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1171

là: "Vừa rồi cắt bấc nến bị tàn than rơi vào", rồi vội vàng múc nước dội,
nhưng mấy chiếc áo đã rách nát như xơ mướp.

Khó cấm ánh mắt thèm thuồng,
Đến nỗi cà sa bốc lửa.

Lũ đàn bà con gái nhìn nhau ôm bụng cười, mặt gã đỏ như gấc chín, bỏ dở
đọc kinh về thẳng.

Thế mà máu dê vẫn không chừa. Hắn tức khí cố tìm cho được một người
đàn bà. Rất may Pháp Minh gặp một người quả phụ họ Giả, vốn ở một gian
nhà trong chùa, do đi lấy tiền thuê nhà mà trông thấy. Chị ta tuổi chừng hai
hai, hai ba, cũng có nhan sắc. Giả thị cũng mặt dày mày dạn, đòi sửa chữa,
giảm tiền thuê nhà. Pháp Minh cũng tỏ rõ cảm tình, ứng tiền cho chị sửa
nhà, rồi thu về sau. Tiền thuê nhà cũng giảm đi chút ít. Dùng ơn huệ riêng
để làm thân với chị. Khi chồng ốm chị ta cũng cho sờ mó. Nhưng khi
chồng chị ta chết, Pháp Minh đến đọc kinh, tiền phí tổn lễ lạt đều cho chịu,
chờ cơ hội sẽ kiếm chác. Những nhà hàng xóm đều là khách thuê nhà, họ
cho rằng Pháp Minh là loại sư hổ mang, độc ác chẳng khác gì mụ dạ xoa,
cho nên không ai dám động đến hắn. Hơn nữa người thuê nhà lại ở gần
vườn chùa nên rất thuận tiện. Chồng chị chết chưa đủ trăm ngày, đêm nào
cũng thế hắn trốn sư phụ một mình đến nhà Giả thị tới canh năm mới bỏ đi.
Song hắn vẫn nghĩ thầm: "Tuy ta chiếm được thị nhung vẫn như một thằng
ăn trộm, không được thả cửa hành lạc, chẳng thà ta đưa quách cô ta về chùa
dùng cho thoải mái, không cần tới con mẹ A Kim nữa, mình ta độc chiếm
cô ta".

Quả phụ họ Giả không còn mẹ đẻ, vờ nói với mọi người rằng có một cô gái
góa chồng, muốn Giả thị đến ở với cô, thế là Giả thị bán hết đồ đạc, rồi vào
một buổi chiều cô ả ra đi. Song cô quay ngoắt vào lối cửa sau chùa, tới nhà
phía tây. Vào một ngôi nhà nhỏ, xuyên qua Phật đường, rồi qua một dãy
phòng bên. Đây là phòng của Ngộ Thông và Viên Tĩnh. Rẽ qua một lốiđi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.