ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1209

Hắn nghĩ: "Xưa nay ta là một thằng nghèo, lấy đâu ra nhiều của quý như
thế, hơn nữa đang vào tháng Sáu, mặc áo đơn lỡ người ta trông thấy thì ê
mặt". Hắn rẽ ngay vào trong phòng làm việc, nhân lúc không có ai bèn bỏ
những thứ đó vào một hòm đựng giấy tờ mà nhiều năm nay không ai mở,
giấu mãi tận đáy hòm rồi đậy những gói văn thư lên trên. Hắn chỉ giắt số
bạc vào người, rồi đi khắp nơi chơi bời thỏa thích.
Phùng ngoại lang ở nhà ấy uống rượu xem kịch, vì nhà không có ai nên bảo
Cầm Đồng về trước trông nhà. Cầm Đồng mải xem, đến hết hồi thứ hai mới
về. Tới nhà thấy cửa không còn khóa, đi thẳng vào thấy cửa mở thông
thống. Vào trong nhà thì hòm bị mở tung. Nó vội vàng chạy đi báo chủ.
Người vú nuôi nhà họ Đỗ đang đứng ở cửa sau, thấy nó hốt hoảng hỏi:
- Cầm Đồng, có việc gì mà hớt hơ hớt hải thế?
- Mất trộm, mất trộm rồi.
Nó chạy thẳng vào chỗ đang cỗ bàn, nói với Phùng ngoại lang:
- Ông ơi, nhà mất trộm.
- Mất những gì?
- Hòm bị mở tung ra.

Phùng ngoại lang vội buông bát đũa về ngay, hai người đàn bà cũng theo
chân về. Thấy những đồ đạc vật dụng để ngoài vẫn còn, vào trong nhà thì
hai chiếc hòm bị mở, quần áo trong hòm đảo lộn lung tung, chiếc mũ đính
vàng, kim thoa, chén bạc và bạc lạng không cánh mà bay. Mẹ và con dâu
kiểm lại từng chiếc áo quần thì thấy một mảnh vải cuộn tròn tròn còn dính
máu. Hai người nói:
- Áo quần còn đủ cả, song không biết miếng vải này ở đâu.
- Cái này chắc là ở tay kẻ trộm rơi ra. - Phùng ngoại lang nói. Rồi lập tức
gọi ứng bổ tới xem xét, ứng bổ nói:
- Bẻ khóa vào nhà thì đúng rồi, song đây không phải là kẻ trộm lành nghề.
Giữa ban ngày ban mặt mà trong phủ mất trộm thì trộm ở ngoài làm sao mà
vào được? Phải dò xét quanh đây xem sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.