ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1278

- Trên lầu có đề bài, con hãy lên đó làm một bài văn để ta xem.
Công tử không dám trái lời, lập tức lên lầu. Lư Hàn lâm lập tức khóa cửa
lại rồi cầm chìa khóa mang đi. Đến trưa ông lại đích thân mở cửa cho đứa
hầu mang cơm lên khi nó xuống lầu, ông lại khóa cửa như cũ. Đúng là:
Không phải lấy gai rào lỗ hổng,
Mà dùng gia pháp chỉnh trường quy.
Công tử lên lầu, thấy trên đó chẳng có gì, chỉ thấy bút nghiên, mấy tờ giấy
và một cuốn Tứ Thư với một đề bài. Công tử nghĩ: "Lần này ông đã ra tay".
Không dám làm sai. Đành phải cố công vắt óc suy nghĩ, làm bài văn suốt từ
sáng sớm mãi cho tới chiều tối, lại còn phải đốt nến lên mới viết xong, rồi
trực tiếp giao bài. Lư Hàn lâm xem, nói:
- Bài văn này so với bài thi cũng chỉ thế thôi. - Rồi ông mỉm cười gật gật
đầu nói tiếp. - Bài văn này so với mấy bài trước đây thì đúng là chép của ai
rồi, không còn nghi ngờ gì nữa, từ nay trở đi con cũng không cần phải học
nữa chỉ học sao chép thôi.
Công tử biết sai, cho rằng cha mình đã biết chép bài của Từ Bằng, bèn khai
thật:
- Mấy bài văn trước là con chép của Từ Bằng.
Lư Hàn lâm kinh ngạc:
- Từ Bằng làm ư?
- Vâng ạ.
Lư Hàn lâm bèn cho gọi Từ Bằng tới. Những người này biết là có chuyện,
nghe lệnh bèn gọi toáng lên.
- Ông lớn cho gọi Từ Bằng. Từ Bằng đâu rồi?
Từ Bằng sợ giật thót mình, hỏi:
- Ngài cho gọi tôi có việc gì thế?
- Ngài bảo, - những người ấy nói, - bài văn hôm trước là do anh làm, nên đã
cho gọi anh, ông lớn đang tức giận anh phải hết sức cẩn thận.
Từ Bằng nghĩ bụng: “Việc này đã vở lở cả rồi, phải làm thế nào đây?” Rồi
anh lại nghĩ: "Trong trường thi làm thay thì e rằng sẽ phạm tội, nhưng đây
là chuyện riêng thì ngại gì, lẽ nào lại bắt tội ta, xấu chàng hổ ai, chẳng việc
gì mà mình lại sợ sệt như thê". Rồi theo mọi người tới gặp ông lớn. Lư Hàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.