ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 129

Đơn từ bịa đặt, đâu biết phủ quan liêm chính.
Thị phi điên đảo,
Thay trắng đổi đen.
Quả là miệng cười, giấu dao, nói năng ráo hoảnh,
Đúng là trong bụng có kiếm, óc tim toàn nghĩ giết người.

Chu Ân theo người ấy đến nhà, người ấy nói: "Tôi họ Điêu, tự là Đức Phủ.
Năm nay, tới phiên tôi cai quản vùng này. Xác chết vừa vớt được, chưa tìm
được người thân tới nhận, anh đến rất kịp thời, ta cần phải làm đơn trình
báo phủ quan. Anh đã biết vì sao anh anh chết, nay anh nghĩ thế nào cứ nói,
tôi sẽ thay anh làm việc này".
- Hôm trước, người nhà anh ấy đến hỏi, - Chu Ân nói, - anh ấy đã đi năm
sáu hôm mà không thấy về. Tôi cũng không để ý tới, song nào có ngờ đâu
anh ấy chết ở đây.
- Anh anh bị người ta giết chết. - Điêu Tinh giả vờ kinh ngạc nói. - Tôi biết
anh không hay biết chuyện này, song hung thủ chính là Trương Bá, người
mở cửa hàng vải ngay đối diện nhà tôi. Lão ta cậy thế giàu có, không biết
họ cãi nhau về chuyện gì mà chửi anh anh vô cùng tàn tệ. Nay bỗng nhiên
anh anh chết, dù không phải bị chết do đánh, nhưng tôi vẫn nghĩ rằng lão ta
không thể trốn tránh được trách nhiệm.
- Xem ra không phải là chết đuối, - Điêu Tinh nói tiếp, - mà chết do thắt cổ.
Theo tôi, anh phải đi cáo giác, nhất định lão ta phải lo chôn cất. Đây là tấm
lòng của tôi khi gặp nỗi bất bình, nhưng việc đó cũng phải do anh định
đoạt.

Nghĩ lại việc xảy ra hôm trước, Chu Ân thấy anh ta nói đúng. Song đã chịu
ơn Xương Bá, Chu Ân không thể vong ơn bội nghĩa ngay được. Hơn nữa,
về việc này, nhà họ Ngô không còn ai, thì anh phải đứng ra. Nếu chẳng may
gặp Xương Bá, ông sẽ nói ra chuyện xấu xa của mình thì việc sẽ rắc rối to.
Chu Ân do dự không quyết, đành trả lời lấp lửng rằng:
- Tôi không đứng tên được, phải tìm chị tôi để chị ấy đứng tên, thế mới
thỏa đáng. Bây giờ đã muộn, ngày mai chúng ta bàn tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.