ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1331

Vạn thị vội vàng mở cửa, đã thấy Phong Nhiễm Tử bước vào. Nhiễm Tử
nhìn Đại Lai thì thấy:

Mặt mày cáu bẩn
Đầu tóc bù xù,
Áo như tổ đỉa
Giày tất tả tơi
Gân xanh chằng chịt
Chấy rận đầy người
Túi chẳng một xu
Dáng đi thất thểu
Ngọn đèn leo lét
Nào khác quỷ ma.

- Quả là ân nhân đã tới. - Thời Đại Lai nói.
- Tôi đến để chúc mừng anh đây.
- Từ khi chia tay anh, dọc đường vô sự. - Thời Đại Lai nói. - Ai ngờ vừa tới
nhà đã gặp cơn sóng gió này. May mà gặp được quan án viện thanh liêm,
sáng suốt thả ra. Ngài đúng là đấng cha mẹ dân.
- Chà, quả là sáng suốt, - Phong Nhiễm Tử nói.
- Tôi nhiều lần gặp phủ quan, quan nào chẳng đánh đập cùm kẹp bắt khai ra
đồng bọn, vơ vét tiền bạc, nếu không gặp ông quan này thì cũng không gặp
được anh hôm nay. Mà cũng buồn cười thật, Hình sảnh vừa bảo là tìm
người bảo lãnh, đang lúc bối rối thì lại rất may gặp một người tình nguyện
bảo lãnh, rồi lại cõng tôi về nhà, đến một đồng tạ ơn cũng không nhận. Số
chưa chết cho nên chỗ nào cũng gặp may, anh ạ. Đây không phải chuyện kỳ
lạ trên thế gian này ư.
- Đúng là kỳ lạ thật. - Phong Nhiễm Tử nhìn Thời Đại Lai, vuốt râu cười
nói. - Tôi nói thực với anh nhé, tôi tới gặp một người bạn, ngồi trên lầu
tiệm rượu ngày trước, thấy chị ấy khóc lóc đi qua, tôi sinh nghi. Lắng tai
nghe thì hình như là nói về anh. Tôi có ý hỏi chị. Lừa chị lấy tờ đơn kêu
oan và ngay tối ấy đưa cho quan hình sảnh hai trăm lạng vàng, thì ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.