ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1332

hôm sau nghe thấy anh được thả. Tôi lại đưa cho Tiền Khả Thông mười
lạng bạc và bảo anh ta chờ ở cửa nha môn xin bảo lãnh. Anh cứ nói nào là
gặp may, nào là quan thanh liêm, nếu được như thế thì thiên hạ đã thái bình
từ lâu rồi. Chúng ta đang đứng ở đâu anh có hiểu không. Anh đừng nói
những lời ngốc nghếch của kẻ thư sinh nữa.
Thời Đại Lai như người say chợt tỉnh, đứng dậy chắp tay tạ ơn.
Đúng là:

Một ngày rắn người cắn
Ba năm con sợ lươn,
Nửa đêm nghe anh nói,
Hơn đọc sách mười năm.

Phong Nhiễm Tử nói:
- Tôi biết anh vẫn chưa ăn bữa tối, tôi đi một lát rồi về ngay.
Phong Nhiễm Tử đi một lát rồi trở về, thấy anh cho người gánh vào hai
gánh, đó là chiếc chân giò, một đôi gà béo, một con cá to, một tảng thịt
cừu, một vò rượu cùng với củi đuốc, gạo và rau. Phong Nhiễm Tử nói:
- Hãy bảo chị ấy làm cơm đi, tôi sẽ uống với anh suốt đêm nay.
Chỉ một thoáng, những thức ăn nóng hổi đã được bày đầy bàn. Hai người
ăn uống thả sức. Phong Nhiễm Tử sao chịu dùng chén uống rượu, gọi:
- Đem một cái bát ra đây.
Thế rồi anh cứ dùng bát dốc ừng ực. Vạn thị trong bếp hâm rượu không
kịp. Phong Nhiễm Tử nói:
- Hãy đổ cả vào nồi mà đun, hâm từng ấm như thế không đủ xấp giọng.
Một lát sau, họ uống cũng đã khá nhiều, mâm bát được dọn đi, Phong
Nhiễm Tử trông như một kẻ sĩ. Anh nói:
- Rượu uống đủ rồi, hãy nói đi, nay đã thoát nạn thì bây giờ phải thế nào
đây?
- Tôi cũng đang nghĩ tới điều ấy, - Thời Đại Lai nói, - song nhà không còn
một đồng một chữ nên chưa biết làm thế nào.
- Chẳng lâu đâu án viện sẽ về phục mệnh, những người này sẽ không buông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.