ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1333

tha, họ sẽ bắt giam ngay như cũ, lúc ấy rất khó xoay xở. Tôi thấy anh là
người trung hậu, sau này nhất định sẽ đỗ đạt. Anh hãy mau mau tới vùng
biên ải phía Bắc, thay họ đổi tên, nuôi chí tiến thủ. Nếu có dịp chúng ta lại
gặp nhau nơi chân trời góc bể.
Nói xong Phong Nhiễm Tử đưa tay lên hông, lấy ra một gói đặt lên bàn,
nói:
- Đây là một trăm lạng bạc, để lại nhà một ít còn thì mang đi làm lộ phí.
Ngày mai phải đi ngay để thoát khỏi tai họa. Tôi đi đây anh đi đường phải
hết sức thận trọng.
Thời Đại Lai định bàn kỹ với Phong Nhiễm Tử, nhưng anh đã mở cửa đến
kẹt một cái ra đi và cũng chẳng biết đi đâu. Vạn thị bước ra nói:
- Cách cư xử của Phong Nhiễm Tử thật khác thường, anh phải nghe theo
anh ấy.
- Sao lại không nghe theo. - Thời Đại Lai nói. - Trước đây ta lo vì không có
tiền, có tiền thì đúng là thuốc tiên. Chỉ ân hận là anh và em vừa mới gặp
nhau đã phải biệt ly, lấy một người chồng như anh là một gánh nặng đối với
em.
Vạn thị an ủi chồng, đun nước cho chồng tắm, lấy quần áo cho anh thay,
thu xếp hành lý và chia số bạc ấy. Gói ghém xong xuôi, Thời Đại Lai đáp
theo thuyền tới Nam Kinh, họ ngậm ngùi rân rấn nước mắt chia tay.
Đúng là:

Ông sao nở rẽ duyên,
Hồng nam, nhạn bắc đôi miền cách xa.

Thời Đại Lai lên thuyền ngủ mấy ngày liền cho lại sức trông người lại ra
dáng thư sinh. Thuyền thuận buồm xuôi gió chẳng bao lâu đã tới Nam
Kinh. Thời Đại Lai nghĩ: "Lâu nay được nghe Nam Kinh là một danh
thắng, mình chưa từng đặt chân tới, nhân thể đi du ngoạn mấy hôm rồi sẽ
liệu việc học hành". Anh gửi hành lý tại một quán trọ, thay quần áo, dạo
chơi trên những phố lớn. Anh lại nghĩ, chùa Báo ân là nơi danh thắng, phải
tới đó chơi. Hỏi thăm đường tới chùa, thấy một hòa thượng đang ngồi đó kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.