ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 148

- Mảnh đất này của con gái nhà họ Điền, cách đây hai năm chúng tôi mua
về để đó, sao người chết lại đưa đến đấy chôn.
Bình Duật, Bình Lâu thấy vô lí, muốn xông tới đánh. Bình Bạch ngăn lại,
rồi tìm một mảnh đất khác chôn mẹ.
Hai tháng sau, vợ Bình Y mắc bệnh chết, Bình Bạch gọi hai em cùng đến
cúng lễ. Bình Duật nói:
- Họ chẳng coi mẹ mình ra gì, thì chúng ta cũng chẳng chị em gì nữa! Lần
này chúng ta cũng không đi.
Bình Bạch khuyên nhủ mãi, nhưng hai người chỉ cười khẩy bỏ đi. Bình
Bạch đành phải đi một mình tới lễ bái, khóc lóc. Song anh thấy Bình Duật
và Bình Lâu, người thì thổi sáo, người thì hát hò vui đùa ở gian nhà bên
cạnh.
Bình Y thấy thế giận dữ nói:
- Ở bên này có tang, thế mà hai đứa ở gian bên kia vẫn hát xướng, thật là vô
đạo đức!
Thế rồi Bình Y sai Bình Thân và Bình Phẫu tới đánh. Bình Bạch cũng
mang gậy chạy tới. Vừa đi vừa quát mắng ầm ĩ, chỉ sợ hai người em bị
đánh đập, nên cố ý đánh động cho hai người kia chạy trốn. Bình Duật nghe
thấy tiếng quát thét bỏ chạy, còn Bình Lâu, vì mấy hôm trước đi ủng, chân
bị toạc da nên chạy chậm. Bình Bạch tới nơi, dùng gậy quật vào người nói:
- Sao mày không tới linh sàng cúng, mà còn ở đây hát xướng?
Bình Lâu chưa kịp trả lời thì bọn Bình Y tới, đứa cầm then cửa, đứa cầm
gậy đánh túi bụi, bất kể vào đâu. Thấy bọn chúng đánh Bình Lâu quằn quại,
không đứng dậy được, Bình Bạch bèn ngáng người ngăn chúng lại. Thấy
thế Bình Y quát:
- Sao không để chúng tao đánh cho thằng súc sinh này một trận?
- Nó tuy không tốt, - Bình Bạch nói, - song đánh như thế đủ rồi, xin các anh
tha cho nó! Nếu như các anh còn muốn đánh nó, thì em xin chịu thay, chứ
không nỡ thấy nó bị đánh.
Thấy vậy bọn Bình Y quay lại đánh túi bụi vào người Bình Bạch, đến nỗi
mình mẩy thâm tím, sưng húp, đầu vỡ toác, máu túa ra đầm đìa, lúc ấy
chúng mới chịu dừng tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.