ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 279

Hôm ấy hai người về tới am, vẫn xưng hô với nhau như trước. Láng giềng
thấy con gái bà quả phụ họ Trình đã về, khôn lớn trưởng thành, ai ai cũng
vui mừng.

Mấy hôm sau người láng giềng cũ dọn đi nơi khác, và quả nhiên sau đó có
người họ Tu đến ở. Người ấy chính là thái giám Nhan Quyền, trước đây
Hải Lăng Vương chưa xuống chiếu đình chỉ tuyển cung nữ, đã ra lệnh
Nhan Quyền nhậm chức thay Y Đại Kiên tuyển chọn con gái đưa về kinh
đô. Ai ngờ Nhan Quyền lại là một thái giám có lòng từ thiện và nghĩa khí
nhân cơ hội này ông đã trái lệnh vua, cho những người con gái trở về quê
quán. Nghĩ rằng, lần này về triều, nhất định cũng sẽ bị giết, nên đến giữa
đường ông đuổi hết những người đi theo, mặc thường phục trốn chạy. Vừa
may tới Song Trung miếu thì trời tối, ông tá túc tại đó. Tới giữa canh năm,
thấy trong miếu đèn nến sáng trưng, một hài đồng mặc áo xanh bước tới
kéo Nhan Quyền dậy nói:
- Ta vâng lệnh thần, cho ngươi một bộ râu để lánh nạn.
Vừa nói vừa lấy kim chọc chọc vào cằm Nhan Quyền, rồi lấy trong tay áo
ra một túm râu cắm vào cằm. Cắm xong, hài đồng cởi chiếc áo xanh và một
đôi giày để lại, rồi dặn rằng:
- Ngươi hãy nhận lấy những thứ này, ngày mai đi cứu một người.
Nhan Quyền vội bò dậy kéo hài đồng lại, hỏi:
- Còn muốn ta cứu ai?
Hài đồng không nói gì, đẩy tay ra. Nhan Quyền ngã nhào, sực tỉnh. Thì ra
đó là giấc mộng. Sờ lên miệng thấy ba chòm râu dài gần một thước, chân
râu vẫn thấy còn ngưa ngứa. Thật là kì lạ. Khi trời sáng rõ, lạ lùng hơn nữa,
lại thấy một chiếc áo xanh và một đôi giày. Ông đứng dậy lạy tạ thần, cầm
áo và giày ra khỏi miếu. Vì có bộ râu nên chẳng ai biết ông là thái giám.
Ông cứ tự nhiên thoải mái ra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.