ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 283

- Ta nghĩ, hiền đệ thông minh, giỏi thơ phú, thật chẳng sai chút nào. Hiền
đệ lại coi ta như một trượng phu. Song ta coi nét chữ của hiền đệ lại mềm
mại như nét chữ con gái. Ta cũng làm một bài tặng hiền đệ. Rồi Sinh Ca
viết ngay vào mặt sau trang giấy đề là "Tây Giang nguyệt". Bài từ như sau:
Thể chữ đẹp như con gái.
Văn chương thơm nức phấn son.

Nét bút mềm như ấn ngọc
Đâu phải là nét bút nam nhi
Tuy là con trai.
Dáng dấp như con gái.
Nếu mặc kiểu con gái.
Chẳng ai bảo là trai.
Dã Nương xem xong, thấy hình như Sinh Ca biết rõ mình là con gái, tự
nhiên mặt đỏ bừng, gượng cười nói:
- Sao chị lại coi em như con gái? Em lại thấy chị rất giống con trai, nên gọi
chị là anh mới đúng.
Nói rồi, Dã Nương lại đề tiếp một bài thơ để trêu Sinh Ca.
Dáng chị anh hùng đại trượng phu,
Nên cứ bằng anh, em xưng hô.
Bao giờ chị em ta lại gặp,
Như tình cầm sắt, em gọi anh.
Sinh Ca xem xong, cười nói:
- Nếu như em gọi chị là anh, thì chị cũng gọi em là em gái. Rồi nhân đó
làm một bài đáp lại:
Yêu em tài trai như gái sắc,
Lại ngờ phòng học hóa khuê phòng.
Bao giờ chi em gặp nhau nhỉ?
Đôi lứa xứng đôi anh bên em.
Hai người chuyện trò vui vẻ với nhau hồi lâu, khi trở về Sinh Ca nghĩ: "Đài
Quan có tướng con gái". Dã Nương cũng đinh ninh Tồn Nô có tướng con
trai.
Một hôm nhân tiết Thanh minh, Sinh Ca ở nhà cùng với Vương Bảo cúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.