ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 407

điều gì muốn bảo?
Chu Tam nói:
- Ta không biết đâu những chuyện đó, chỉ biết nhà cô có án mạng liên quan
đến cửa công, cô phải về nhà đối chất.
Nhị Thư nói:
- Nhà cháu bán cháu, tối hôm qua tiền đã vác về để trong nhà, có chuyện
giết người liên can đến cửa công gì đâu? Cháu không về!
Chu Tam nói:
- Cô bướng bỉnh ghê nhỉ! Nếu cô không chịu về, tôi hô địa phương có kẻ
sát nhân đang ở đây, phiền các ông bắt giúp; nếu không thế ắt liên lụy cả
đến chúng tôi, mà địa phương của cô đây cũng không được yên đâu.
Người trẻ tuổi thấy không phải chuyện chơi liền bảo thiếu phụ:
- Nếu đã như thế thì tiểu nương tử về đi, tiểu nhân cũng đi đây.
Hai người hàng xóm đuổi theo cùng kêu to:
- Nếu không có mặt anh ở đây thì thôi, nhưng anh cùng đi cùng đứng với
tiểu nương tử thì anh cũng phải cùng về.
Người trẻ tuổi cãi:
- Lạ thật, tôi gặp tiểu nương tử ở giữa đường, ngẫu nhiên đi cùng cô ấy một
đoạn đường, thế thì có giây mơ rễ má gì? Chẳng lẽ bắt tôi lôi về?
Chu Tam nói:
- Nhà người ta có chuyện người bị giết, thả nhà anh đi thì còn nhân chứng
đâu mà kiện?
Rồi họ không để cho Nhị Thư và người trai kia làm theo ý mình. Người
xem mỗi lúc một đông, đều bảo:
- Cậu kia không đi ư? Ban ngày cậu không làm chuyện xấu hổ, nửa đêm gõ
cửa chẳng giật mình. Cậu cứ đi, có ngại gì?
Người hàng xóm đuổi tới cũng nói:
- Anh không đi là có tật giật mình. Chúng tôi không buông tha anh được.
Thế là bốn người đành dắt díu nhau quay về.
Tới cửa nhà Lưu quan nhân thì thật là náo nhiệt. Nhị Thư vào trong nhà thì
thấy Lưu quan nhân đã bị bổ chết nằm trên đất mười lăm quan tiền để trên
giường đã mất tăm, há miệng mắc quai, không nói sao được. Người trẻ tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.