ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 410

nhau đi trốn, bị người đuổi bắt được về đây. Kính mong tướng công thương
xót cho con rể của lão chết không rõ ràng; gian phu dâm phụ cùng tang
chứng còn đủ cả đây, cúi mong tướng công minh xét.

Phủ quan nghe kêu như thế như thế liền gọi Trần thị ra, hỏi:
- Ngươi làm sao lại thông đồng với gian phu, giết chết chồng mình, cướp
tiền rồi lại rủ nhau đi trốn, là cớ làm sao?
Nhị Thư thưa:
- Tiểu phu nhân được gả cho Lưu Quí, tuy là làm lẽ nhưng được nhà con
đối xử tốt, chị cả lại hiền đức, con đâu dám nảy sinh lòng dạ ác độc đó? Chỉ
vì tối hôm qua nhà con về nhà thì đã có hơi men, vác mười lăm quan tiền
vào nhà. Con có hỏi lai lịch số tiền đó, nhà con nói vì túng bấn không đủ
sống nên gán con cho người ta, được giá là mười lăm quan, lại không cho
cha mẹ con được biết, ngày hôm nay là con phải về nhà người ta. Con
hoảng quá, ngay đêm ấy ra khỏi nhà, sang nhà hàng xóm xin ngủ nhờ một
đêm, sáng sớm hôm nay trước hết con về thẳng nhà cha mẹ, nhờ cha mẹ
bảo với chồng con, nếu đã bán con cho người mua thì cũng phải đến nhà
cha mẹ con để bàn giao. Con mới đi được nửa đường thì thấy ông hàng
xóm cho con ngủ nhờ đêm qua đuổi theo, bắt con quay về. Con thực không
biết nguyên do làm sao chồng con lại bị giết.

Quan phủ quát lên:
- Nói láo! Mười lăm quan tiền đó rõ ràng là của ông nhạc cho chàng rể, sao
ngươi dám nói là tiền gán ngươi, việc thấy trước mắt như thế, còn nói gì
nữa? Huống hồ đàn bà con gái, làm sao trời còn tối đã ra đi? Nhất định là
tìm kế thoát thân. Việc này hẳn không thể do ngươi là phụ nữ làm được,
nhất định phải có gian phu giúp ngươi lấy của hại người. Ngươi phải khai
thực ra.
Nhị Thư đang định phân bua thì mấy nhà hàng xóm đều quì xuống thưa
rằng:
- Lời phán bảo của tướng công đúng là lời bậc thanh thiên.
Người vợ bé nhà ấy tối qua quả có sang ngủ nhờ nhà hàng xóm thứ hai bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.