ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 440

đến làm mối. Đây là phúc lớn cho con gái bác, xin bác đừng bỏ lỡ.
Từ xưa tới nay lão Vương chưa làm mếch lòng ai, nay vừa nghe thấy nói có
người muốn cưới con gái về làm vợ lẽ, đột nhiên giận tái mặt nói:
- Lão Vương này tuy nghèo, song quyết không thể bán đứng đứa con gái
của mình, thôi anh đừng nói nữa. Rồi đứng dậy, nói tiếp. - Tôi đang có chút
việc, xin lỗi anh.
Lão Vương bỏ đi, Bách Hiểu cụt hứng, ấm ức ra về. Trên đường đi hắn
nghĩ: "Trại Cát nói đúng, làm thế nào bây giờ?".
Hôm ấy, Trại Cát đợi ở nhà họ Tiền. Đang cười hơ hớ, bỗng thấy Bách
Hiểu tiu nghỉu cúi đầu bước tới, biết ngay là không ổn, bèn nói:
- Anh Bách Hiểu, việc nhà họ Vương xuôi rồi chứ?
Bách Hiểu chỉ lắc đầu. Tiền Giám sinh nói.
- Hay là không xong rồi?
Bách Hiểu kể lại đầu đuôi việc mình đến nhà lão Vương nói thế nào, và bị
lão Vương từ chối ra sao cho họ nghe. Tiền Giám sinh bỗng buồn rầu nói
với Trại Cát:
- Anh là người cao kiến, nếu anh lo xong việc này, nhất định tôi không phụ
lòng anh.
- Có lối thoát đấy - Trại Cát nói, - nhưng chỉ bằng nước bọt không làm nổi
đâu. Nếu không sợ tốn kém xin ông anh đừng sốt ruột, tôi sẽ đi tìm một
người chắc chắn người con gái ấy sẽ về tay anh.
Tiền Giám sinh mừng rỡ xin chỉ bảo, Trại Cát gập hai ngón tay khe khẽ nói.
Đúng là:
Nghĩ kế trăng sao tìm Ngọc thỏ
Mưu thành trời rộng bắt Kim ô.
Trại Cát nói:
- Người con gái này là con nuôi chứ không phải là con ruột lão Vương. Nó
là con của Vưu Đại ở Cửa Bắc, nếu bây giờ ta làm cho Vưu Đại nhận đứa
con ấy, thì chắc chắn nó sẽ về tay mình. Song hiện nay Vưu Đại không ở
Thượng Hải, mà đã dọn đến Thanh Phố rồi, phải đi tìm ông ta về đây, cho
nên tôi nói phải tốn kém là vì thế.
Tiền Giám sinh thấy Trại Cát nói thế mừng quýnh lên, lấy ngay mười lạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.